Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1247

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
14 : 9
15 : 4
CÔNG-VỤ CÁC SỨ-ĐỒ

hề đi được. 9 Người ngồi và nghe Phao-lô giảng. Phao-lô chăm mắt trên người, thấy có đức-tin để chữa lành được, 10 bèn nói lớn tiếng rằng: Ngươi hãy chờ dậy, đứng thẳng chơn lên. Người nhảy một cái, rồi đi.

11 Dân-chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì kêu lên bằng tiếng Li-cao-ni rằng: Các thần đã lấy hình loài người mà xuống cùng chúng ta. 12 Chúng bèn xưng Ba-na-ba là thần Giu-bi-tê, còn Phao-lô là thần Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu giảng đạo. 13 Thầy cả của thần Giu-bi-tê có miếu nơi cửa thành, đem bò đực và tràng hoa đến trước cửa, muốn đồng lòng với đoàn dân dâng một tế-lễ. 14 Nhưng hai sứ-đồ là Ba-na-ba và Phao-lô hay đều đó, bèn xé áo mình, sấn vào giữa đám đông, mà kêu lên rằng: 15 Hỡi các bạn, sao làm đều đó? Chúng ta chỉ là loài người, giống như các ngươi; chúng ta giảng Tin-lành cho các ngươi, hầu cho xây bỏ các thần hư-không kia, mà trở về cùng Đức Chúa Trời hằng sống, là Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong đó. 16 Trong các đời trước đây, Ngài để cho mọi dân theo đường riêng mình, 17 dầu vậy, Ngài cứ làm chứng luôn về mình, tức là giáng phước cho, làm mưa từ trời xuống, ban cho các ngươi mùa-màng nhiều hoa-quả, đồ-ăn dư-dật, và lòng đầy vui-mừng. 18 Tuy sứ-đồ nói như vậy, chỉ vừa đủ ngăn-trở dân-chúng dâng cho mình một tế-lễ.

19 Bấy giờ có mấy người Giu-đa từ thành An-ti-ốt và thành Y-cô-ni đến dỗ-dành dân-chúng; chúng ném đá Phao-lô, tưởng người đã chết, nên kéo ra ngoài thành. 20 Nhưng các môn-đồ đương nhóm chung-quanh người, thì người vùng đứng dậy và vào trong thành. Bữa sau, người đi với Ba-na-ba đến thành Đẹt-bơ.

Trở về thành An-ti-ốt

21 Khi hai sứ-đồ đã rao-truyền Tin-lành trong thành đó, và làm cho khá nhiều người trở nên môn-đồ, thì trở về thành Lít-trơ, thành Y-cô-ni, và thành An-ti-ốt, 22 giục các môn-đồ vững lòng, khuyên phải bền-đổ trong đức-tin, và bảo trước rằng phải trải qua nhiều nỗi khó-khăn mới vào được nước Đức Chúa Trời. 23 Khi hai sứ-đồ khiến lựa-chọn những trưởng-lão trong mỗi Hội-thánh, cầu-nguyện và kiêng ăn xong, thì dâng các người đó cho Chúa là Đấng mình đã tin đến. 24 Kế đó, hai sứ-đồ vượt qua đất Bi-si-đi, đến trong xứ Bam-phi-ly. 25 Sau khi đã truyền đạo tại thành Bẹt-giê rồi, thì xuống thành Át-ta-li. 26 Từ nơi đó, hai người chạy buồm về thành An-ti-ốt, là chỗ mình đã ra đi, được giao-phó cho ân-điển Đức Chúa Trời, để làm công-việc mình vừa mới làm xong. 27 Hai người đến nơi, nhóm-họp Hội-thánh rồi, bèn thuật lại mọi việc Đức Chúa Trời đã cậy mình làm, và Ngài mở cửa đức-tin cho người ngoại là thể nào. 28 Hai người ở tại đó lâu ngày với các môn-đồ.

Giáo-hội-nghị tại thành Giê-ru-sa-lem

151 Vả, có mấy người từ xứ Giu-đê đến, dạy các anh em rằng: Nếu các ngươi chẳng chịu phép cắt-bì theo lễ Môi-se, thì không thể được cứu-rỗi. 2 Nhơn đó, có sự khác ý và cuộc cãi lẽ dữ-dội giữa Phao-lô và Ba-na-ba với mấy người đó, người ta nhứt-định Phao-lô và Ba-na-ba với mấy người trong bọn kia đi lên thành Giê-ru-sa-lem, đến cùng các sứ-đồ và trưởng-lão đặng hỏi về việc nầy. 3 Vậy, sau khi các người ấy được Hội-thánh đưa đường rồi, thì trải qua xứ Phê-ni-xi và xứ Sa-ma-ri, thuật lại sự người ngoại trở về đạo, và như vậy làm cho anh em thay-thảy được vui-mừng lắm. 4 Vừa tới thành Giê-ru-sa-lem, được Hội-thánh, các sứ-đồ và trưởng-lão tiếp-rước, rồi thuật lại

— 159 —