Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1273

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
4 : 17
5 : 13
RÔ-MA

ta trở nên kẻ ăn gia-tài, hầu cho sự ấy được bởi ân-điển, và cho lời hứa được chắc-chắn cho cả dòng-dõi Áp-ra-ham, chẳng những cho dòng-dõi dưới quyền luật-pháp, mà cũng cho dòng-dõi có đức-tin của Áp-ra-ham, là tổ-phụ hết thảy chúng ta, 17 y như lời chép rằng: Ta đã lập ngươi làm cha nhiều dân-tộc,[1] thật người là cha chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời, tức là Đấng người đã tin, là Đấng ban sự sống cho kẻ chết, gọi những sự không có như có rồi. 18 Người cậy-trông khi chẳng còn lẽ trông-cậy, cứ tin, và trở nên cha của nhiều dân-tộc, theo lời đã phán cho người rằng: Dòng-dõi ngươi sẽ như thể ấy.[2] 19 Người thấy thân-thể mình hao-mòn, vì đã gần đầy trăm tuổi, và thấy Sa-ra không thể sanh-đẻ được nữa, song đức-tin chẳng kém. 20 Người chẳng có lưỡng-lự hoặc hồ-nghi về lời hứa Đức Chúa Trời, nhưng càng mạnh-mẽ trong đức-tin, và ngợi-khen Đức Chúa Trời, 21 vì tin chắc rằng đều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được. 22 Cho nên đức-tin của người được kể cho là công-bình.

23 Vả, ấy chẳng phải chỉ vì một mình người mà có chép rằng đức-tin người đã được kể cho là công-bình, 24 nhưng cũng vì chúng ta nữa, đức-tin sẽ được kể là công-bình cho chúng ta, là kẻ tin Đấng đã làm cho Đức Chúa Jêsus, Chúa chúng ta, sống lại từ trong kẻ chết, 25 Ngài đã bị nộp vì tội-lỗi chúng ta, và sống lại vì sự xưng công-bình của chúng ta.

Kết-quả của sự xưng công-bình bởi đức-tin

51 Vậy chúng ta đã được xưng công-bình bởi đức-tin, thì được hòa-thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, 2 là Đấng đã làm cho chúng ta cậy đức-tin vào trong ơn nầy là ơn chúng ta hiện đương đứng vững; và chúng ta khoe mình trong sự trông-cậy về vinh-hiển Đức Chúa Trời. 3 Nào những thế thôi, nhưng chúng ta cũng khoe mình trong hoạn-nạn nữa, vì biết rằng hoạn-nạn sanh sự nhịn-nhục, 4 sự nhịn-nhục sanh sự rèn-tập, sự rèn-tập sanh sự trông-cậy. 5 Vả, sự trông-cậy không làm cho hổ-thẹn, vì sự yêu-thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh-Linh đã được ban cho chúng ta.

6 Thật vậy, khi chúng ta còn yếu-đuối, Đâng Christ đã theo kỳ hẹn chịu chết vì kẻ có tội. 7 Vả, họa mới có kẻ chịu chết vì người nghĩa; dễ thường cũng có kẻ bằng lòng chết vì người lành. 8 Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu-thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết. 9 Huống chi nay chúng ta đã nhờ huyết Ngài được xưng công-bình, thì sẽ nhờ Ngài được cứu khỏi cơn thạnh-nộ là dường nào! 10 Vì nếu khi chúng ta còn là thù-nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà đã được hòa-thuận với Ngài bởi sự chết của Con Ngài, thì huống chi nay đã hòa-thuận rồi, chúng ta sẽ nhờ sự sống của Con ấy mà được cứu là dường nào!

11 Nào những thế thôi, chúng ta lại còn khoe mình trong Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, nhờ Ngài mà chúng ta hiện nay đã được sự hòa-thuận.

Tội-lỗi và ân-điển: A-đam với Đức Chúa Jêsus-Christ

12 Cho nên, như bởi một người mà tội-lỗi vào trong thế-gian, lại bởi tội-lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội....

13 Vì, trước khi chưa có luật-pháp, tội-lỗi đã có trong thế-gian, song chưa có luật-pháp, thì cũng không kể là tội-


  1. Sáng-thế ký 17 :5.
  2. Sáng-thế ký 15:5.
— 185 —