Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1291

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
4 : 14
6 : 3
I CÔ-RINH-TÔ

Phao-lô đã dẫn người Cô-rinh-tô theo đạo Tin-lành, báo tin đến thăm

14 Tôi viết những đều nầy, chẳng phải để làm cho anh em hổ-ngươi đâu; nhưng để khuyên-bảo anh em, cũng như con-cái yêu-dấu của tôi vậy. 15 Bởi chưng, dẫu anh em có một vạn thầy giáo trong Đấng Christ, nhưng chẳng có nhiều cha; vì tôi đã dùng Tin-lành mà sanh anh em ra trong Đức Chúa Jêsus-Christ. 16 Vậy, tôi lấy đều đó khuyên anh em: hãy bắt-chước tôi. 17 Vì cớ đó, tôi đã sai Ti-mô-thê, là con yêu-dấu của tôi, cùng là trung-thành trong Chúa, đến cùng anh em; người sẽ nhắc lại cho anh em biết đường-lối tôi trong Đấng Christ, và tôi dạy-dỗ cách nào trong các Hội-thánh khắp các nơi.

18 Có mấy kẻ lên mình kiêu-ngạo, ngờ tôi chẳng còn đến cùng anh em nữa. 19 Nhưng nếu Chúa khứng cho, thì chẳng bao lâu tôi sẽ tới cùng anh em, và xét cho biết, chẳng phải xét lời nói của những kẻ kiêu-ngạo đó, bèn là năng-lực họ thể nào. 20 Vì nước Đức Chúa Trời chẳng ở tại lời nói, mà ở tại năng-lực. 21 Anh em muốn đều gì hơn: muốn tôi cầm roi mà đến cùng anh em, hay là lấy tình yêu-thương và ý nhu-mì?

Gương rất xấu tại Cô-rinh-tô

51 Có tin đồn ra khắp nơi rằng trong anh em có sự dâm-loạn, dâm-loạn đến thế, dẫu người ngoại-đạo cũng chẳng có giống như vậy: là đến nỗi trong anh em có kẻ lấy vợ của cha mình. 2 Anh em còn lên mình kiêu-ngạo! Anh em chẳng từng buồn-rầu, hầu cho kẻ phạm tội đó bị trừ-bỏ khỏi vòng anh em thì hơn! 3 Về phần tôi, thân dầu xa-cách mà lòng ở tại đó, (vì anh em và lòng tôi được hội-hiệp với quyền-phép của Đức Chúa Jêsus, là Chúa chúng ta), 4 nên tôi đã dường như có mặt ở đó, nhơn danh Đức Chúa Jêsus là Chúa chúng ta, tuyên án kẻ phạm tội đó 5 rằng, một người như thế phải phó cho quỉ Sa-tan, để hủy-hoại phần xác-thịt, hầu cho linh-hồn được cứu trong ngày Đức Chúa Jêsus.

6 Thật anh em chẳng có cớ mà khoe mình đâu! Anh em há chẳng biết rằng một chút men làm cho cả đống bột dậy lên sao? 7 Hãy làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên bột nhồi mới không men, như anh em là bánh không men vậy. Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt-qua của chúng ta, đã bị giết rồi. 8 Vậy thì, chúng ta hãy giữ lễ, chớ dùng men cũ, chớ dùng men gian-ác độc-dữ, nhưng dùng bánh không men của sự thật-thà và của lẽ thật.

9 Trong thơ tôi viết cho anh em, có dặn đừng làm bạn với kẻ gian-dâm, 10 đó tôi chẳng có ý nói chung về kẻ gian-dâm đời nầy, hay là kẻ tham-lam, kẻ chắt-bóp, kẻ thờ hình-tượng, vì nếu vậy thì anh em phải lìa khỏi thế-gian. 11 Nhưng tôi viết khuyên anh em đừng làm bạn với kẻ nào tự xưng là anh em, mà là gian-dâm, hoặc tham-lam, hoặc thờ hình-tượng, hoặc chưởi-rủa, hoặc say-sưa, hoặc chắt-bóp, cũng không nên ăn chung với người thể ấy. 12 Vì chưng có phải tôi nên đoán-xét kẻ ở ngoài sao? Há chẳng phải anh em nên đoán-xét những người ở trong sao? 13 Còn như kẻ ở ngoài, thì Đức Chúa Trời sẽ đoán-xét họ. Hãy trừ-bỏ kẻ gian-ác khỏi anh em.

Việc kiện trước mặt kẻ ngoại-đạo

61 Khi trong anh em ai có sự nghịch cùng người khác, sao dám để cho kẻ không công-bình đoán-xét hơn là cho các thánh-đồ? 2 Anh em há chẳng biết các thánh-đồ sẽ xét-đoán thế-gian sao? Ví bằng thế-gian sẽ bị anh em xét-đoán, thì anh em há chẳng đáng xét-đoán việc nhỏ-mọn hơn sao? 3 Anh em chẳng biết

— 203 —