Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1309

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
5: 10
6: 10
II CÔ-RINH-TÔ

khỏi, cũng làm hết sức để được đẹp lòng Chúa. 10 Bởi vì chúng ta thảy đều phải ứng-hầu trước tòa-án Đấng Christ, hầu cho mỗi người nhận-lãnh tùy theo đều thiện hay đều ác mình đã làm lúc còn trong xác-thịt.

Chức-vụ về sự giảng-hòa

11 Vậy chúng tôi biết Chúa đáng kính-sợ, nên tìm cách làm cho người ta đều tin; Đức Chúa Trời biết chúng tôi, và tôi mong anh em cũng biết chúng tôi trong lương-tâm mình. 12 Chúng tôi chẳng lại phô mình cùng anh em, nhưng muốn trao cho anh em cái dịp khoe mình về chúng tôi, đặng anh em có thể đối-đáp lại cùng những kẻ chỉ khoe mình về bề ngoài, mà không về sự trong lòng. 13 Vả, hoặc chúng tôi cuồng, ấy là vì Đức Chúa Trời; hoặc chúng tôi dè-giữ, ấy là vì anh em. 14 Vì tình yêu-thương của Đấng Christ cảm-động chúng tôi, và chúng tôi tưởng rằng nếu có một người chết vì mọi người, thì mọi người đều chết, 15 lại Ngài đã chết vì mọi người, hầu cho những kẻ còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình.

16 Bởi đó, từ rày về sau, chúng tôi không theo xác-thịt mà nhận biết ai nữa; và, dẫu chúng tôi từng theo xác-thịt mà nhận biết Đấng Christ, song cũng chẳng còn nhận biết Ngài cách ấy đâu. 17 Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới. 18 Mọi đều đó đến bởi Đức Chúa Trời, Ngài đã làm cho chúng ta nhờ Đấng Christ mà được hòa-thuận lại cùng Ngài, và đã giao chức-vụ giảng-hòa cho chúng ta. 19 Vì chưng Đức Chúa Trời vốn ở trong Đấng Christ, làm cho thế-gian lại hòa với Ngài, chẳng kể tội-lỗi cho loài người, và đã phó đạo giảng-hòa cho chúng tôi. 20 Vậy chúng tôi làm chức khâm-sai của Đấng Christ, cũng như Đức Chúa Trời bởi chúng tôi mà khuyên-bảo. Chúng tôi nhơn danh Đấng Christ mà nài-xin anh em: hãy hòa-thuận lại với Đức Chúa Trời. 21 Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội-lỗi trở nên tội-lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công-bình của Đức Chúa Trời.

61 Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không. 2 Vì Ngài phán rằng:

Ta đã nhậm lời ngươi trong thì thuận-tiện,
Ta đã phù-hộ ngươi trong ngày cứu-rỗi.[1]

Kìa, hiện nay là thì thuận-tiện; kìa, hiện nay là ngày cứu-rỗi!

Lòng trung-thành của Phao-lô trong những sự thử-thách về chức-vụ mình

3 Chúng tôi chẳng làm cho ai vấp-phạm, hầu cho chức-vụ của mình khỏi bị một tiếng chê-bai nào. 4 Nhưng chúng tôi làm cho mình đáng trượng trong mọi sự, như kẻ hầu việc Đức Chúa Trời, bởi lòng nhịn-nhục lắm trong những sự hoạn-nạn, thiếu-thốn, khốn-khổ, 5 đòn-vọt, lao-tù, rối-loạn, khó-nhọc, tỉnh-thức, kiêng-ăn; 6 bởi sự thanh-sạch, thông-biết, khoan-nhẫn, nhơn-từ, bởi Đức Thánh-Linh, bởi lòng yêu-thương thật-tình, 7 bởi lời chơn-thật, bởi quyền-phép Đức Chúa Trời, cầm những khí-giới công-bình ở tay hữu và tay tả; 8 dầu vinh dầu nhục, dầu mang tiếng xấu, dầu được tiếng tốt; 9 ngó như kẻ phỉnh-dỗ, nhưng là kẻ thật-thà; ngó như kẻ xa-lạ, nhưng là kẻ quen-biết lắm; ngó như gần chết, mà nay vẫn sống; ngó như bị sửa-phạt, mà không đến chịu giết; 10 ngó như buồn-rầu, mà thường được vui-mừng; ngó như nghèo-ngặt, mà thật


  1. Ê-sai 49: 8.
— 221 —