Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1311

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
7: 12
8 : 17
II CÔ-RINH-TÔ

vốn là thanh-sạch trong việc đó.

12 Lại còn, nếu tôi đã viết thơ cho anh em, ấy không phải vì cớ kẻ làm sự trái-nghịch, cũng không phải vì cớ kẻ chịu sự trái-nghịch; nhưng hầu cho lòng anh em yêu-chuộng chúng tôi được tỏ ra giữa anh em ở trước mặt Đức Chúa Trời. 13 Ấy là đều đã yên-ủi chúng tôi. Nhơn sự yên-ủi đó chúng tôi lại được sự vui-mừng càng lớn hơn nữa, khi thấy sự vui-mừng của Tít; vì anh em thảy đều đã để cho tâm-thần người được yên-lặng. 14 Nếu tôi đã khoe mình với Tít về anh em trong sự gì, thì tôi cũng chẳng hổ-thẹn; nhưng vì chúng tôi đã thường nói đều thật với anh em, nên lời khen về anh em mà chúng tôi khoe với Tít cũng thấy là thật. 15 Khi người nhớ đến sự vâng lời của anh em hết thảy, và anh em tiếp người cách sợ-sệt run-rẩy dường nào, thì tình yêu-thương của người đối với anh em càng bội lên. 16 Tôi vui-mừng vì có thể tin-cậy anh em trong mọi sự.

II. — Phao-lô khuyên góp tiền cho Hội-thánh Giê-ru-sa-lem
(Đoạn 8 và 9)

Lòng rộng-rãi của người Ma-xê-đoan

81 Hỡi anh em, chúng tôi muốn anh em biết ơn Đức Chúa Trời đã làm cho các Hội-thánh ở xứ Ma-xê-đoan: 2 đang khi họ chịu nhiều hoạn-nạn thử-thách, thì lòng quá vui-mừng, và cơn rất nghèo-khó của họ đã rải rộng ra sự dư-dật của lòng rộng-rãi mình. 3 Vì tôi làm chứng cho họ rằng họ đã tự ý quyên tiền theo sức mình, hoặc cũng quá sức nữa, 4 và nài xin chúng tôi làm ơn cho họ có phần vào sự giùm-giúp các thánh-đồ. 5 Họ lại làm quá lòng trông-cậy của chúng tôi, vì trước hết đã dâng chính mình cho Chúa, và sau lại cho chúng tôi, theo ý-muốn Đức Chúa Trời. 6 Vậy nên chúng tôi đã khuyên Tít đi đến nơi anh em để làm trọn việc nhơn-đức nầy, như người đã khởi-sự làm.

Khuyên phải cứu-giúp cho nhiều

7 Vậy thì, như anh em đều trổi hơn về mọi việc, tức là về đức-tin, về lời-giảng, về sự vâng-lời, về mọi sự sốt-sắng, về tình yêu chúng tôi, thì cũng hãy chủ-ý làm cho trổi hơn về việc nhơn-đức nầy. 8 Tôi nói đều đó chẳng phải truyền-dạy anh em; nhưng bởi kẻ khác làm gương sốt-sắng, thì tôi cũng muốn thử xem sự thành-thực của lòng yêu-thương anh em là thể nào. 9 Vì anh em biết ơn của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, Ngài vốn giàu, vì anh em mà tự làm nên nghèo, hầu cho bởi sự nghèo của Ngài, anh em được nên giàu. 10 Ấy là ý tôi ngỏ cho anh em; ý đó có ích cho anh em, vì từ năm trước, anh em đã là người thứ nhứt, chẳng những ra tay làm việc nầy, lại vui lòng mà làm nữa. 11 Vậy bây giờ, hãy làm trọn công-việc của anh em, hầu cho như anh em đã sẵn lòng thể nào thì làm cho trọn theo tài-năng mình. 12 Vì nếu mình lấy lòng tốt mà làm, thì được đẹp ý theo đều mình có, chớ chẳng theo đều mình không có. 13 Tôi chẳng khuyên-bảo anh em chịu túng-tíu để giúp-đỡ kẻ khác, nhưng tôi muốn có sự bằng nhau. 14 Theo cảnh bây giờ, anh em có dư thì bù cho họ lúc túng-thiếu, hầu cho họ có dư cũng bù lại lúc túng-thiếu cho anh em, như vậy là bằng nhau, 15 theo lời chép rằng: Kẻ đã thâu nhiều cũng chẳng dư, kẻ thâu ít cũng chẳng thiếu chi.[1]

Sai Tít đi và hai người anh em khác

16 Tạ ơn Đức Chúa Trời về sự Ngài đã xui lòng Tít cũng ân-cần với anh em thể ấy; 17 vì người nghe lời tôi khuyên, và cũng bởi lòng sốt-sắng,


  1. Xuất Ê-díp-tô 16:18.
— 223 —