Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1312

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
8: 18
9: 13
II CÔ-RINH-TÔ

thì người tự ý đi đến thăm anh em. 18 Chúng tôi có sai một người anh em cùng đi, là người có tiếng khen đồn khắp trong các Hội-thánh, tại những đều người đã làm vì đạo Tin-lành. 19 Vả lại, người đã được các Hội-thánh chọn-lựa, để làm bạn đi đường cùng chúng tôi trong việc nhơn-đức nầy, là việc chúng tôi làm trọn để tỏ vinh-hiển chính mình Chúa ra, và để làm chứng về ý tốt của chúng tôi. 20 Chúng tôi nhờ đó tránh khỏi tiếng trách-móc về sự dùng tiền góp nhiều như vậy; 21 vì chúng tôi tìm-tòi đều lành, chẳng những ở trước mặt Chúa, mà cũng ở trước mặt người ta nữa. 22 Chúng tôi lại sai một người trong anh em chúng tôi đi với họ, là người có lòng sốt-sắng mà đòi phen chúng tôi đã thử-thách trong nhiều dịp; lần nầy, vì cớ người có lòng rất tin-cậy anh em, thì chắc là càng sốt-sắng hơn. 23 Ấy vậy, nói về Tít, thì là bạn-bè tôi, và là người cùng làm việc với tôi ở nơi anh em; còn như hai anh em kia, là sứ-giả của các Hội-thánh, tức là sự vinh-hiển của Đấng Christ. 24 Vậy, anh em ở trước mặt các Hội-thánh, hãy tỏ chứng-cớ của sự yêu-thương mình, và bày ra cho họ biết chúng tôi có cớ khoe mình nơi họ vì anh em.

Dịp-tiện về sự làm phước

91 Vả lại, về sự giúp-đỡ thánh-đồ, thì không cần viết thêm cho anh em nữa. 2 Vì tôi biết anh em sẵn lòng, và tôi khoe mình về anh em với người Ma-xê-đoan, nói rằng người A-chai đã sắm sẵn từ năm ngoái; lòng sốt-sắng của anh em lại đã giục lòng nhiều người khác. 3 Song tôi đã sai các anh em kia đến cùng anh em, hầu cho lời tôi khen anh em khỏi ra vô-ích trong đều nầy, và hầu cho anh em sẵn-sàng như lời tôi đã nói. 4 Tôi e rằng nếu người Ma-xê-đoan đến với tôi, thấy anh em không sẵn, thì sự tin-cậy đó đổi nên đều hổ-thẹn cho chúng tôi chăng, còn anh em không kể đến. 5 Vậy tôi nghĩ cần phải xin các anh em kia đi trước chúng tôi đến cùng anh em, và cần phải sắm sẵn của bố-thí mà anh em đã hứa, hầu cho của ấy sẵn-sàng như một việc bởi lòng thành, chẳng phải bởi ý gắng-gượng.

6 Hãy biết rõ đều đó, hễ ai gieo ít thì gặt ít, ai gieo nhiều thì gặt nhiều. 7 Mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải phàn-nàn hay là vì ép-uổng; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ thí của cách vui lòng. 8 Đức Chúa Trời có quyền ban cho anh em đủ mọi thứ ơn đầy-dẫy, hầu cho anh em hằng đủ đều cần-dùng trong mọi sự, lại còn có rời-rộng nữa để làm các thứ việc lành, 9 như có chép rằng:

Người đã rải ra, đã thí cho kẻ nghèo;
Sự công-bình của người còn đời đời.[1]

10 Đấng phát hột giống cho kẻ gieo giống và bánh để nuôi mình, cũng sẽ phát hột giống cho anh em và làm cho sanh-hóa ra nhiều, Ngài lại sẽ thêm nhiều trái của sự công-bình anh em nữa. 11 Như vậy, anh em được giàu trong mọi sự, để làm đủ mọi cách bố-thí, hầu cho người khác bởi chúng tôi mà tạ ơn Đức Chúa Trời. 12 Vì việc phát tiền bố-thí dường ấy chẳng những đỡ ngặt cho các thánh-đồ mà thôi, lại xui nhiều người càng thêm lòng tạ ơn Đức Chúa Trời. 13 Bởi việc đó họ đã biết lòng rộng-rãi của anh em, thì ngợi-khen Đức Chúa Trời vì anh em từng vâng-phục trong sự làm chứng về đạo Tin-lành của Đấng Christ, và vì cớ lòng rộng-rãi về sự bố-thí của anh em đối với họ cùng với mọi


  1. Thi-thiên 112:9.
— 224 —