Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1372

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
12 : 23
13: 15
HÊ-BƠ-RƠ

tức là Giê-ru-sa-lem trên trời, gần muôn vàn thiên-sứ nhóm lại, 23 gần Hội-thánh của những con trưởng được ghi tên trong các từng trời, gần Đức Chúa Trời, là quan án của mọi người, gần các linh-hồn người nghĩa được vẹn-lành, 24 gần Đức Chúa Jêsus, là Đấng trung-bảo của giao-ước mới, và gần huyết rưới ra, huyết đó nói tốt hơn huyết của A-bên vậy.

25 Anh em hãy giữ, chớ từ-chối Đấng phán cùng mình; vì nếu những kẻ kia cự Đấng truyền lời báo-cáo ở dưới đất, còn không tránh khỏi thay, huống chi chúng ta, nếu cự Đấng truyền lời báo-cáo từ trên trời, thì càng không tránh khỏi được. 28 Tiếng Đấng ấy bây giờ rúng-động cả đất, hiện nay phán hứa rằng: Còn một lần nữa, ta sẽ chẳng những rúng-động đất mà thôi, nhưng cũng rúng-động trời nữa.[1] 27 Vả, trong những chữ: Còn một lần nữa, tỏ ra rằng các vật hay bị rúng-động, vì là những vật đã chịu dựng nên, sẽ bị cất đi, hầu cho những vật không hề rúng-động được còn lại.

28 Như vậy, vì chúng ta có phần trong một nước không hay rúng-động, nên hãy cảm ơn, hầu cho lấy lòng kính-sợ hầu việc Đức Chúa Trời một cách đẹp lòng Ngài; 29 vì Đức Chúa Trời chúng ta là đám lửa hay thiêu-đốt.

Các lời khuyên và chào-thăm

131 Hãy hằng có tình yêu-thương anh em. 2 Chớ quên sự tiếp khách; có khi kẻ làm đều đó, đã tiếp-đãi thiên-sứ mà không biết. 3 Hãy nhớ những kẻ mắc vòng xiềng-xích, như mình cùng phải xiềng-xích với họ, lại cũng hãy nhớ những kẻ bị ngược-đãi, vì mình cũng có thân-thể giống như họ.

4 Mọi người phải kính-trọng sự hôn-nhân, chốn quê-phòng chớ có ô-uế, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán-phạt kẻ dâm-dục cùng kẻ phạm tội ngoại-tình.

5 Chớ tham tiền; hãy lấy đều mình có làm đủ rồi, vì chính Đức Chúa Trời có phán rằng: Ta sẽ chẳng lìa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu.[2] 6 Như vậy, chúng ta được lấy lòng tin chắc mà nói rằng:

Chúa giúp-đỡ tôi, tôi không sợ chi hết.
Người đời làm chi tôi được?[3]

7 Hãy nhớ những người dắc-dẫn mình, đã truyền đạo Đức Chúa Trời cho mình; hãy nghĩ xem sự cuối-cùng đời họ là thể nào, và học-đòi đức-tin họ.

8 Đức Chúa Jêsus-Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay-đổi.

9 Anh em chớ để cho mọi thứ đạo lạ dỗ-dành mình; vì lòng nhờ ân-điển được vững-bền, ấy là tốt, chớ không phải nhờ đồ-ăn, là sự chẳng ích chi cho kẻ làm như vậy. 10 Chúng ta có một cái bàn-thờ, phàm kẻ hầu việc trong đền-tạm không có phép lấy gì tại đó mà ăn. 11 Vả, huyết của con sinh bị thầy tế-lễ thượng-phẩm đem vào nơi thánh để làm lễ chuộc tội, còn thân-thể nó thì đốt đi bên ngoài trại-quân. 12 Ấy vì đó mà chính mình Đức Chúa Jêsus đã chịu khổ tại ngoài cửa thành để lấy huyết mình làm cho dân nên thánh. 13 Vậy nên chúng ta hãy ra ngoài trại-quân, đặng đi tới cùng Ngài, đồng chịu đều sỉ-nhục. 14 Vì dưới đời nầy, chúng ta không có thành còn luôn mãi, nhưng chúng ta tìm thành hầu đến. 15 Vậy, hãy cậy Đức Chúa Jêsus mà hằng dâng tế-lễ bằng lời ngợi-khen cho Đức Chúa Trời, nghĩa là bông-trái của môi-miếng xưng danh Ngài


  1. A-ghê 2: 6.
  2. Phục-truyền 31: 6; Giô-suê 1: 5.
  3. Thi-thiên 118: 6.
— 284 —