xin, đi lên hãm-đánh Đa-mách và chiếm lấy, bắt đem dân-cư nó sang Ki-rơ, và giết Rê-xin.
10 A-cha bèn đi đến Đa-mách đặng đón Tiếc-la-Phi-lê-se, vua A-si-ri. A-cha thấy một cái bàn-thờ ở tại Đa-mách, bèn gởi kiểu-mẫu và hình bàn-thờ ấy tùy theo cách chế-tạo nó, cho thầy tế-lễ U-ri. 11 Thầy tế-lễ U-ri chế một cái bàn-thờ y theo kiểu mà vua A-cha từ Đa-mách đã gởi đến; thầy tế-lễ U-ri chế xong bàn-thờ ấy trước khi vua trở về. 12 Khi vua từ Đa-mách trở về, thấy bàn-thờ bèn lại gần và dâng của-lễ trên nó. 13 Người xông trên bàn-thờ của-lễ thiêu và của-lễ chay mình, đổ ra lễ quán và huyết về của-lễ thù-ân tại trên đó. 14 Còn bàn-thờ bằng đồng ở trước mặt Đức Giê-hô-va, thì người cất khỏi chỗ nó tại trước đền-thờ, giữa bàn-thờ mới và đền của Đức Giê-hô-va, rồi để nó bên bàn-thờ của người, về phía bắc.
15 Đoạn, vua A-cha truyền lịnh cho thầy tế-lễ U-ri rằng: Người sẽ xông trên bàn-thờ lớn của-lễ thiêu buổi sáng và của-lễ chay buổi chiều, của-lễ thiêu và của-lễ chay của vua; lại xông của-lễ thiêu và của-lễ chay của cả dân-sự trong xứ, cũng đổ ra tại trên nó lễ quán của họ, và tưới cả huyết con sinh dùng làm của-lễ thiêu, luôn cả huyết về các con sinh khác. Còn bàn-thờ bằng đồng, ta sẽ dùng cầu-vấn ý Chúa. 16 Thầy tế-lễ U-ri làm theo mọi đều vua A-cha truyền-dạy cho người.
17 Vả lại, vua A-cha dỡ các miếng trám của những táng, và cất hết những chậu đặt ở trên; lại hạ cái biển bằng đồng xuống khỏi bò nâng nó, rồi đem để nó trên một nền lót đá. 18 Vì cớ vua A-si-ri, người cũng đổi trong đền-thờ của Đức Giê-hô-va cái hiên cửa dùng về ngày Sa-bát mà người ta đã xây trong đền, và cửa ngoài để dành cho vua.
19 Các chuyện khác của A-cha, và những công-việc người làm, đều chép trong sử-ký về các vua Giu-đa. 20 Đoạn, A-cha an-giấc cùng các tổ-phụ người, được chôn bên họ, trong thành Đa-vít. Ê-xê-chia, con trai người, kế-vị người.
Ô-sê, vua sau chót của Y-sơ-ra-ên
171 Năm thứ mười hai đời A-cha, vua Giu-đa, thì Ô-sê, con trai Ê-la, lên làm vua Y-sơ-ra-ên, tại Sa-ma-ri; người cai-trị chín năm. 2 Người làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, song chẳng bằng các vua Y-sơ-ra-ên trước người.
3 Sanh-ma-na-sa, vua A-si-ri, đi lên hãm-đánh Ô-sê; người bị thần-phục Sanh-ma-na-sa, và đóng thuế cho người. 4 Nhưng vua A-si-ri thấy Ô-sê toan mưu-phản; vì Ô-sê có sai sứ-giả đến Sô, vua Ê-díp-tô, và không nộp thuế cho vua A-si-ri như người hằng năm đã làm; vua A-si-ri bèn bắt người, xiềng lại, và hạ ngục. 5 Đoạn, vua A-si-ri đi lên xâm-chiếm cả xứ, đến vây Sa-ma-ri trong ba năm. 6 Năm thứ chín đời Ô-sê, vua A-si-ri hãm lấy Sa-ma-ri, đem dân Y-sơ-ra-ên sang qua A-si-ri, lập họ ở tại Cha-la và trên bờ Cha-bo, sông của Gô-xan, cùng trong các thành nước Mê-đi.
7 Vả, dân Y-sơ-ra-ên đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ, là Đấng đã rút họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô, và khỏi tay hà-hiếp của Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô; chúng đã kính-thờ các thần khác, 8 theo thói-tục của các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, và theo lệ mà các vua Y-sơ-ra-ên đã định. 9 Dân Y-sơ-ra-ên làm lén những việc bất-chánh nghịch cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng, xây-dựng những nơi cao