Bước tới nội dung

Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/469

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
17 : 10
17 : 29
II CÁC VUA

trong khắp các thành họ, từ tháp vọng-canh cho đến thành kiên-cố, 10 dựng lên những trụ-thờ trên các nỗng cao và dưới những cây rậm. 11 Tại trên các nơi cao, chúng xông hương y như các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi trước mặt họ, phạm những việc gian-ác, và chọc giận Đức Giê-hô-va. 12 Chúng hầu-việc những hình-tượng mà Đức Giê-hô-va đã cấm chúng rằng: Các ngươi chớ thờ chúng nó.

13 Song Đức Giê-hô-va cậy miệng các đấng tiên-tri và những kẻ tiên-kiến mà khuyên Y-sơ-ra-ên và Giu-đa rằng: Khá từ-bỏ đường ác của các ngươi, hãy gìn-giữ điều-răn và luật-lệ ta, tùy theo các mạng-lịnh ta cậy những tiên-tri, là tôi-tớ ta, mà truyền cho tổ-phụ các ngươi. 14 Nhưng chúng không muốn nghe, cứng cổ mình, y như các tổ-phụ của chúng không có lòng tin Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ. 15 Chúng khinh-bỏ các luật-lệ và giao-ước Ngài đã lập cùng tổ-phụ họ, và những lời chúng mà Ngài đã phán với họ. Chúng đi theo các thần hư-không, và trở thành hư-không, bắt-chước các dân-tộc ở chung-quanh mình, mà Đức Giê-hô-va đã cấm làm theo gương của chúng nó. 16 Chúng khinh-bỏ hết thảy giới-mạng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, tự đúc lấy hai tượng bò con, cùng làm thần-tượng A-sê-ra, thờ-lạy hết thảy cơ-binh trên trời, và thờ-phượng Ba-anh. 17 Chúng cũng đưa con trai con gái mình qua lửa, dùng tà-thuật, tin bói-khoa, chuyên làm đều dữ trước mặt Đức Giê-hô-va, để chọc giận Ngài. 18 Bởi cớ ấy, Đức Giê-hô-va rất nổi giận-dữ cùng dân Y-sơ-ra-ên, xua-đùa chúng khỏi trước mặt Ngài; chỉ còn lại chi-phái Giu-đa mà thôi.

19 Chính Giu-đa cũng không vâng-giữ các điều-răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ; bèn đi theo những lệ-luật mà Y-sơ-ra-ên đã lập. 20 Thế thì, Đức Giê-hô-va từ-bỏ cả dòng-dõi Y-sơ-ra-ên, làm khốn-khổ họ, và phó họ vào tay các kẻ cướp-giựt, cho đến phải lưu-đầy cách xa mặt Ngài.

21 Y-sơ-ra-ên đã phân-rẽ nhà Đa-vít, tôn Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, làm vua; người quến-dụ Y-sơ-ra-ên bội-nghịch Đức Giê-hô-va, và khiến cho họ phạm tội lớn. 22 Dân Y-sơ-ra-ên đều đi trong hết thảy tội-lỗi của Giê-rô-bô-am đã phạm, chẳng từ-bỏ chút nào, 23 cho đến ngày Đức Giê-hô-va đày-đuổi họ khỏi trước mặt Ngài, y như Ngài đã phán bởi miệng của các tiên-tri, tôi-tớ Ngài. Vậy, Y-sơ-ra-ên bị cất khỏi xứ mình, lưu-đày qua A-si-ri cho đến ngày nay.

24 Vua A-si-ri đem người ở Ba-by-lôn, Cu-tha, A-va, Ha-mát và Sê-phạt-va-im, đặt ở trong các thành của Sa-ma-ri, thế cho dân Y-sơ-ra-ên. Chúng chiếm lấy nước Sa-ma-ri, và ở trong các thành nó. 25 Khi chúng bắt đầu trú-ngụ tại đó, thì không kính-sợ Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va sai sư-tử đến giết mấy người trong bọn chúng. 26 Người ta bèn nói với vua A-si-ri rằng: Các dân mà vua đã đem qua đặt trong các thành của Sa-ma-ri không biết lệ thờ-phượng thần của xứ, vì vậy thần đó có sai sư-tử đến giết họ, tại họ không biết lệ thờ-lạy thần của xứ vậy. 27 Vua A-si-ri liền truyền lịnh rằng: Trong những thầy tế-lễ mà các ngươi đã bắt ở đó đem qua đây, các ngươi hãy lấy một người, dẫn về ở tại trong xứ đó đặng dạy lệ thờ-lạy thần của xứ. 28 Ấy vậy, một kẻ trong những thầy tế-lễ mà chúng đã bắt ở Sa-ma-ri đem đi trở về, ở tại Bê-tên, và dạy-dỗ dân-sự phải thờ-lạy Đức Giê-hô-va làm sao.

29 Song mỗi dân-tộc đều tạo thần riêng cho mình, đặt nó trong những chùa-miễu tại trên các nơi cao mà

— 457 —