Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/566

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2 : 61
3 : 8
E-XƠ-RA

61 Trong dòng-dõi thầy tế-lễ: con-cháu Ha-ba-gia, con-cháu Ha-cốt, con-cháu Bạt-xi-lai. Người ấy có cưới một con gái của Bạt-xi-lai ở Ga-la-át, nên được gọi bằng tên ấy. 62 Các người ấy tìm gia-phổ mình, nhưng chẳng tìm đặng; nên người ta kể họ là ô-uế, và họ bị truất khỏi chức tế-lễ. 63 Quan tổng-đốc cấm chúng ăn những vật chí-thánh cho đến chừng nào có thầy tế-lễ cậy U-rim và Thu-mim[1] mà cầu-hỏi Đức Chúa Trời.

64 Cả hội-chúng đếm được bốn vạn hai ngàn ba trăm sáu mươi người, 65 chẳng kể những tôi trai tớ gái; số chúng nó là bảy ngàn ba trăm ba mươi bảy. Cũng có hai trăm người nam nữ ca-hát theo cùng họ nữa. 66 Chúng có bảy trăm ba mươi sáu con ngựa, hai trăm bốn mươi lăm con la, 67 bốn trăm ba mươi lăm con lạc-đà, và sáu ngàn bảy trăm hai mươi con lừa.

68 Có nhiều trưởng-tộc, khi đã đến đền-thờ của Đức Giê-hô-va tại Giê-ru-sa-lem, thì dâng những của-lễ lạc-ý cho nhà Đức Chúa Trời, để xây-cất nó lại chỗ cũ. 69 Tùy theo sức mình, chúng dâng vào kho của cuộc xây-cất đền sáu mươi mốt ngàn đa-riếc vàng, năm ngàn min bạc, và một trăm bộ áo thầy tế-lễ.

70 Vậy, những thầy tế-lễ, người Lê-vi, mấy người dân, người ca-hát, kẻ giữ cửa, những người phục-dịch trong đền-thờ, và cả dân Y-sơ-ra-ên, thảy đều ở trong bổn-thành mình.

Lập lại bàn-thờ và sự dâng của-lễ. — Xây-cất nền của đền-thờ

31 Đến tháng bảy, khi dân Y-sơ-ra-ên đã ở trong bổn-thành mình rồi, thì dân-sự hiệp lại như một người ở tại Giê-ru-sa-lem. 2 Bấy giờ, Giê-sua, con trai của Giô-sa-đác, và các anh em người, là thầy tế-lễ, luôn với Xô-rô-ba-bên, con trai Sa-anh-thi-ên, và các anh em người, đều chổi dậy xây-cất bàn-thờ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đặng dâng của-lễ thiêu tại đó, theo như đã chép trong luật-pháp Môi-se, người của Đức Chúa Trời. 3 Chúng sợ-hãi dân của xứ, nên lập lại bàn-thờ trên nền cũ nó, và dâng tại đó của-lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va, tức là của-lễ thiêu buổi sớm và buổi chiều. 4 Chúng cũng giữ lễ lều-tạm, y như đã chép, và dâng những của-lễ thiêu ngày nầy kế ngày kia, theo số đã định cho mỗi ngày. 5 Sau ấy, chúng dâng những của-lễ thiêu hằng-hiến, luôn những của-lễ về lễ trăng non và về các ngày lễ trọng-thể biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va; lại dâng các của-lễ của mỗi người lạc-ý dâng cho Đức Giê-hô-va. 6 Từ ngày mồng một tháng bảy, chúng khởi dâng những của-lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va; nhưng chưa có xây nền đền-thờ của Đức Giê-hô-va. 7 Chúng phân-cấp tiền-bạc cho thợ đẽo đá và cho thợ mộc, luôn những lương-thực, rượu, và dầu cho dân Si-đôn và dân Ty-rơ, đặng sai họ đem gỗ bá-hương từ Li-ban đến biển Gia-phô, tùy theo chiếu của Si-ru, vua Phe-rơ-sơ.

8 Năm thứ hai tháng hai, sau khi chúng đến đền của Đức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem, Xô-rô-ba-bên, con trai của Sa-anh-thi-ên, và Giê-sua, con của Giô-xa-đác, với các anh em khác của họ, là những thầy tế-lễ, người Lê-vi, cùng hết thảy những người bị bắt làm phu-tù được trở về Giê-ru-sa-lem, đều khởi làm công-việc xây-cất đền-thờ; chúng đặt người Lê-vi, từ hai mươi tuổi sắp lên, đặng cai-quản công-việc xây-cất đền-thờ của Đức Giê-hô-va.


  1. « Mà cầu-hỏi Đức Chúa Trời » không thấy trong nguyên-bổn, chỉ thêm đây đặng làm rõ nghĩa.
— 554 —