Giê-rê-mi trách người Giu-đa ẩn-náu trong đất Ê-díp-tô mà thờ thần-tượng
441 Có lời truyền cho Giê-rê-mi về hết thảy người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô, tại Mít-đôn, Tác-pha-nết, Nốp, và trong xứ Pha-trốt, rằng: 2 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi có thấy mọi tai-vạ mà ta đã giáng cho Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa. Kìa, những thành ấy ngày nay hoang-vu không dân ở, 3 vì cớ tội-ác dân chúng nó đã phạm để chọc giận ta, đi đốt hương và hầu-việc các thần khác mà chúng nó và các ngươi cùng tổ-phụ các ngươi cũng chưa từng biết đến. 4 Dầu vậy, ta đã sai mọi tôi-tớ ta, tức các tiên-tri, đến cùng các ngươi; ta dậy sớm sai họ đến đặng bảo các ngươi rằng: Ôi! sự gớm-ghiếc mà ta ghét đó thì đừng phạm đến. 5 Nhưng chúng nó chẳng nghe, chẳng để tai vào, chẳng chừa sự dữ, và cứ đốt hương cho các thần khác. 6 Vì vậy cơn giận và sự thạnh-nộ của ta đã đổ ra như lửa đốt nơi các thành của Giu-đa và các đường-phố của Giê-ru-sa-lem; và chúng nó bị đổ-nát hoang-vu như có ngày nay.
7 Bây giờ Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Sao các ngươi phạm tội trọng dường ấy nghịch cùng mạng-sống mình, để cho đờn-ông, đờn-bà, trẻ-con, trẻ đương bú, bị cất khỏi giữa Giu-đa, đến nỗi dân các ngươi không còn lại chút nào; 8 bởi các ngươi chọc giận ta bằng những việc tay mình làm ra, đốt hương cho các thần khác trong đất Ê-díp-tô, là nơi các ngươi mới đến trú-ngụ; đến nỗi các ngươi chuốc lấy sự hủy-diệt cho mình, đem mình làm có rủa-sả sỉ-nhục giữa các dân thiên-hạ? 9 Các ngươi đã quên đều ác của tổ-phụ mình, đều ác của các vua Giu-đa, đều ác của các hoàng-hậu, đều ác của chính các ngươi cùng vợ mình đã phạm trong đất Giu-đa và trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem hay sao? 10 Chúng nó chẳng hạ mình xuống cho đến ngày nay, chẳng kính-sợ, chẳng bước theo luật-pháp mạng-lịnh ta đã để trước mặt các ngươi và tổ-phụ các ngươi.
11 Vậy nên Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ để mặt ta nghịch cùng các ngươi mà giáng họa cho, và diệt cả Giu-đa. 12 Ta sẽ lấy dân Giu-đa sót lại, tức những kẻ đã xây mặt vào đất Ê-díp-tô đặng trú-ngụ ở đó; chúng nó sẽ bị diệt tại đó hết thảy. Chúng nó sẽ ngã trên đất Ê-díp-tô, chết dưới gươm hay là bởi đói-kém. Kẻ nhỏ người lớn sẽ đều chết vì gươm vì đói-kém, làm cớ cho người ta trù-ẻo, gở-lạ, rủa-sả, sỉ-nhục. 13 Ta sẽ phạt những kẻ ở trong đất Ê-díp-tô, như đã phạt Giê-ru-sa-lem bằng gươm-dao, đói-kém, và ôn-dịch; 14 đến nỗi trong những dân Giu-đa sót lại đến Ê-díp-tô đặng trú-ngụ, thì chẳng có ai thoát khỏi, hay sót lại, đặng trở về đất Giu-đa, là nơi chúng nó còn mong trở về ở. Chúng nó sẽ không trở về được, trừ ra những kẻ tránh khỏi mà thôi.
15 Bấy giờ, hết thảy những người biết vợ mình đốt hương cho các thần khác, hết thảy đờn-bà đứng tại đó nhóm thành một hội đông, tức mọi dân-sự ở trong đất Ê-díp-tô, tại Pha-trốt, đáp cùng Giê-rê-mi rằng: 16 Về sự ông nhơn danh Đức Giê-hô-va mà nói cùng chúng tôi, thì chúng tôi không khứng nghe đâu. 17 Nhưng chúng tôi chắc sẽ làm trọn mọi lời đã ra từ miệng chúng tôi, sẽ đốt hương và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời, như chúng tôi cùng tổ-phụ, vua, quan-trưởng chúng tôi đã làm trong các thành của Giu-đa và các đường-phố Giê-ru-sa-lem; vì lúc bấy giờ chúng tôi có bánh đặng no mình,