hưởng phước, chẳng thấy tai-vạ gì. 18 Nhưng, từ khi chúng tôi thôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời, thì chúng tôi thiếu-thốn mọi sự, và bị nuốt bởi gươm-dao đói-kém. 19 Vả lại, khi chúng tôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời, chúng tôi làm bánh để thờ-lạy người, và dâng lễ quán cho người nữa, thì chồng chúng tôi há chẳng biết hay sao?
20 Giê-rê-mi bèn nói cùng cả dân-sự, đờn-ông, đờn-bà, và mọi kẻ đã trả lời cho người như vậy, rằng: 21 Các ngươi cùng tổ-phụ, các vua các quan-trưởng mình, và dân trong đất, đã đốt hương trong các thành Giu-đa và trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-hô-va há chẳng đã nhớ lấy và đã ghi trong ý-tưởng Ngài sao? 22 Vì cớ sự hung-ác của việc làm các ngươi và sự gớm-ghiếc các ngươi đã phạm, nên Đức Giê-hô-va không chịu được nữa. Vì vậy đất các ngươi đã trở nên hoang-vu, gở-lạ, và sự rủa-sả, chẳng có ai ở, như có ngày nay. 23 Ấy là bởi các ngươi đã đốt hương và đã phạm tội nghịch cùng Đức Giê-hô-va, bởi các ngươi chẳng vâng theo tiếng Đức Giê-hô-va, và không bước theo luật-pháp, mạng-lịnh, và sự dạy-dỗ của Ngài, nên tai-vạ nầy đã đến cho các ngươi, như có ngày nay.
24 Giê-rê-mi lại nói cùng dân-sự và mọi người đờn-bà rằng: Hỡi cả dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. 25 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi và vợ các ngươi đã nói ra từ miệng mình, và lấy tay làm trọn đều mình đã nói rằng: Thật chúng ta sẽ làm thành lời mình đã khấn-nguyện, đốt hương, và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời. Vậy các ngươi khá giữ vững lời nguyện mình và làm trọn lời nguyện. 26 Cho nên, hỡi cà dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va có phán: Nầy ta lấy danh lớn mình mà thề, trong khắp đất Ê-díp-tô sẽ chẳng có một người Giu-đa nào còn mở miệng xưng danh ta nữa, mà rằng: Thật như Chúa Giê-hô-va hằng sống! 27 Nầy, ta sẽ tỉnh-thức đặng xuống họa cho chúng nó mà không xuống phước; mọi người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô sẽ đều bị vồ-nuốt bởi gươm-dao đói-kém cho đến đã diệt hết. 28 Chỉ có một số rất ít người sẽ được thoát khỏi gươm-dao, từ đất Ê-díp-tô trở về trong đất Giu-đa; và mọi người Giu-đa còn sót lại, tức những kẻ đã đến đặng trú-ngụ trong đất Ê-díp-tô nầy, thì sẽ biết lời nào được nghiệm, lời của ta hay là lời của chúng nó.
29 Đức Giê-hô-va phán: Nầy là dấu mà các ngươi bởi đó biết ta sẽ hình-phạt các ngươi trong nơi nầy, để các ngươi biết rằng lời ta phán về tai-họa các ngươi chắc ứng-nghiệm. 30 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó Pha-ra-ôn-Hốp-ra, vua Ê-díp-tô, trong tay kẻ thù nó và kẻ đòi mạng nó, như đã phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, là kẻ thù và đòi mạng Sê-đê-kia.
Giê-rê-mi yên-ủi Ba-rúc
451 Nầy là lời của tiên-tri Giê-rê-mi nói cùng Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, khi người chép trong một quyển sách những lời bởi miệng Giê-rê-mi nói ra, về năm thứ tư đời Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua Giu-đa: 2 Hỡi Ba-rúc! Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán cho ngươi như vầy: 3 Ngươi đã nói: Khốn nạn cho ta, vì Đức Giê-hô-va thêm sự buồn-rầu cho sự đau-đớn ta; ta mệt-nhọc vì than-