Bước tới nội dung

Trang:Linh Nam dat su 2.pdf/71

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 69 —

HỒI THỨ XX

Tới Long-xuyên, đương đêm gặp cướp,
Qua Sái-đầu bị ép làm chồng.

Hai ông con Quí-Nhi đã từ-biệt Miếu-chúc đi khỏi Lam-quan rồi sang đến Lão-lung, thuê thuyền tiến đi, vừa đến Long-xuyên. Chợt thấy người lái đò kêu lên rằng: «Thuyền dò mất rồi.» Vội vàng gạt thuyền vào bên bờ, đút nút lỗ thủng, mãi đến quá nửa ngày mới chỉnh-đốn lại xong. Khi ấy mặt trời đã chiều tối, bèn nghỉ lại Long-xuyên. Đêm hôm ấy Quí-Nhi đem những câu của tiên-cô mách bảo trằn-trọc nghĩ-ngợi mà rằng: «Cái câu: «Phân mạch kiến phu, phân lê kiến tử,» đó là cái câu nói về việc cũ; nhưng câu đáp ấy không phải là cái ý hỏi của mình». Lại nghĩ đến mấy câu quẻ sau mà rằng: «Ba câu trên bảo ta vật-kinh vật-ưu, là ý khuyên ta chớ sợ đó thôi; còn như câu: «Cát hướng hung cầu» không biết nghĩa là làm sao?» Đương lúc Quí-Nhi nghĩ ngợi, chợt nghe thấy thuyền đàng trước có tiếng ồn-ào. Quí-Nhi vội vàng đứng dậy mặc áo, đẩy cửa sổ bên mái thuyền ra nhìn, thời thấy thuyền đàng trước có tiếng reo rầm trời, biết rằng có quân giặc đến cướp thuyền vội-vàng chạy ra khoang ngoài gọi to lên rằng:

— Bàn tướng-quân, có giặc nó đến ăn cướp đấy!

Bàn Vi-Liên đương lúc mơ-màng nghe tiếng gọi, nhẩy choàng dậy chạy ra đầu thuyền xem, liền kêu lên rằng:

— Nguy mất rồi! Lái đò đâu mau đẩy thuyền giáp vào bờ kia, để lên bờ tránh giặc mới được!

Tên lái-đò cứ làm thinh giả câm giả điếc, gọi thế nào cũng không thưa. Bàn Vi-Liên chạy xông vào chỗ khoang thuyền bếp. đánh thức tên lái đò trở dậy. Tên lái đò nói:

— Ông khách này người mới thô-lỗ chứ!

Bàn Vi-Liên nói:

— Giặc nó đến kia kìa! mau mau cùng với tôi đẩy thuyền vào bờ đi!

Lái-đò nói:

— Trò đi sóng nước gặp giặc nó cướp đò là thường, không thấy người khách nào lại quê mùa làm kinh-quái như vậy!