Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/47

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 93 —

Nay còn miễu vỏ hiển linh, Mộ bi sắc tặng đành rành của vua.
Thơm tho huyết thựt bốn mùa, Người ta đều gọi rằng chùa Lịnh-công.
Trời xanh chẳng phụ hiếu trung, Dấu roi cháu chắc còn sung mối giềng.
Mạt-tử-Khâm là chắc hiền, Rừng ong phần thựt bạc tiền lửa hương
Chùa thêm tráng lệ cột rường, Bởi vì công cọng các phương của người.
Câu liên trước cữa rạng ngời, Một nhà trung nghĩa bảy đời phan ly.

一 門 忠 義 家 聲 重
七 葉 藩 翰 國 寵 荣

Tại làng Mỷ-đức oai nghi, Hậu tiền tả hửu nguy nguy miễu tòa.
Hai mươi hai hạt người ta, Biết chùa Ông-Lịnh từ xa đến gần.
Hà-tiên phong tục tế thần, Giới trai thành kính lòng cần thĩ chung.
Cổ bàn tinh khiết bề trong, Lể văn phép tắc ngoài không kiểu tình.
Cảnh chùa Thạch-động rất xinh, Cao tăng lớp trước có danh nhơn hiền.
Mấy thầy nho học Hà-tiên, Năn khi tới đó cầu tiên thường thường.
Lâm-ân phù chú cao cường, Bùa hay trấn quỉ mở trường Kỳ tiên.
Học trò có thú vui riêng, Thỉnh tiên giáng hạ đàng tiền khất thi.
Hội-đồng Hiến, Phụng-lai-Nghi, Đều là sảo biết cầm kỳ văn chương.
Châu thành phong thổ hiền lương, Cây dương trồng khắp nẻo đường gần xa.
Quan quân dinh dảy các tòa, Cất trên nổng núi xem đà đẹp xinh.
Pháo-đài nghiêm chỉnh quang minh, Vọng đăng cao vọi nơi gành Mủi-nai.
Thinh thinh nhà chợ rộng dài, Phố phường sạch sẻ trong ngoài làm ăn.
Thói dân nhựt dụng kiệm cần, Gốc xưa lể nghĩa nho văn lưu tồn.
Tô-châu, Kim-dự, tiếng đồn, Xanh quanh chơn núi hương thôn ở đầy.
Trồng tiêu làm rẩy tháng ngày, Dân nhờ huê lợi sum vầy đũ tiêu.
Hòn-chông tiêu biết bao nhiêu, Kẻ lui người tới dập dều người ta.
Nhơn dân trù mật cữa nhà, Sanh phương nghệ nghiệp trẻ già đều siêng.
Các làng chùa miểu khuôn viên, Tang hôn thù tạt theo miền thú quê.
Tàu đi Xiêm thổi xúp lê, Bộ hành chực sẳng đề huề xuống đi.
Cao-hoàng thuở ấy lắm khi, Hòn-chông Phú-quấc lưu ly ra vào.
Có hồi quân sỉ khát khao, Ăn rau đở đói miệng nào biết ngon.
Thị-Huyễn có lòng tôi con, Chở đầy ghe gạo ra hòn hiến công.
Ngày nay Phú-quốc thạnh sung, Cù-lao giữa biển dân đông vô hồi.
Huyền tinh lại với đầu mồi, Sắm ghe đi biển mắt lồi lái cao.
Long-giêng-hương, với Yến-sào, Mựt tươi mắm ruốt vẹm ngao thiếu gì.
Tục hay ăn ở phải nghì, Vãng lai thù tạt nhiều khi hết lòng.
Cây dương chẳng có ai trồng, Mọc khơi mé biển điệp trùng dinh dư.
Hòn Phú-quấc chổ kheo khư, Xứ không trộm cướp dân cư thái bình.
Nhớ xưa đương cuộc chiến chinh, Ông Nguyễn-trung-Trực tung hoành đã lâu.