Trang:Nam Ky phong tuc nhon vat dien ca 2.pdf/51

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 97 —

Nghề hay buôn bán dưới bè, Chở chuyên cây váng xuồng ghe bộn bàn.
Thuốc trên sông lớn Nam-vang, Mua về bán khắp lưởng giang hậu tiền.
Bán đồ gấm nhiểu thường niên, Rạch-ngòi ruộng rẩy tánh siêng làm hoài.
Đi ghe đem dỏi lưới chài, Kiếm tôm kiếm cá hôm mai đở tiền.
Nhặc nghiêm rượu thịt cữ kiêng, Trà ngon bánh tốt sắm liền để ăn.
Giữ bề cần kiệm làm căn. Bảy ngày một bữa lệ hằng nghỉ ngơi.
Coi cũng như đạo Chúa Trời, Đến ngày lể bái vui chơi thanh nhàn.
Lệ bữa nghĩ, chà Châu-giang, Đọc kinh đánh trống vái vang tại chùa.
Chùa không thờ phật thờ vua, Tư bề trống trải như chùa bỏ hoan.
Đâu đâu sạch sẻ kỉ càng, Nhắm mặt trời lạy lại càng thành tâm.
Đọc kinh Ai-cập thinh âm, Cứ ngày ba buổi lăm dăm lạy trời.
Mổi năm chừng đến tháng mười, Lệ bày đoạn thựt phép thờ quá gay.
Không ăn nhịn đói cả ngày, Nữa đêm thinh tịnh dọn rày ra ăn.
Nhịn trong một tháng thẳng băn, Gốc xưa Hồi-giáo lưu căng tới rày.
Tên Ma-cáp-Mặt cũng hay, Tổ-sư Hồi-giáo làm thầy khởi ra.
Người sanh tại xứ Mạch-gia, Làm nên sách dạy gọi là Khả-lang.
Phép đạo rằng Y-tư-lang, Lưu truyền đồ đệ muôn ngàn thạnh đông.
Tây nam các nước phục tùng, Miểu thờ Cáp-mặt tôn sùng vạn niên.
Thuở kia đội ngủ binh biền, Kêu quân chiến thắng trận liền lập công.
Đua ghe có tiếng Nam-trung, Nhẹ nhàn mạnh lẹ ruổi dung hướng tiền.
Cám thương ông Hiệp-quản-Tuyên, Người đều khen ngợi sanh tiền trung cang.
Châu-giang tục cất nhà sàng, Mái xuôi nóc dọc vẻn vang ra vào.
Chừa song cữa nhỏ trên cao, Thường khi đóng lại khích khao không dùng.
Chừng nào cữa ấy mở thông, Trong nhà con gái đã chồng an nơi.
Tánh không lảng phí ăn chơi, Gái trai cần mẩn lẻ trời tự nhiên.
Làm ăn ưa ở giang biên, Dể bề xây dụng chở chuyên gần nhà.
Vũng-bình-thiên phía trên xa, Ca-cô-ki cũng xóm Chà ở đông.
Thỗ nghi phong tục lược đồng, Coi ra đại khái như dòng Châu-giang.
Chà Ca-cô lắm thói gian, Năng đi giả mạo xưng quan xưng thầy.
Lao-táng-dù đẹp lắm thay, Tiếng lụa Bà-Tứ lâu nay danh đồn.
Thiệt thà dân ở hương thôn, Nghề trồng dưa đậu đầy cồn lịch thanh.
Cái-vừng thổ sảng rất xinh, Xứ làm tơ lụa có danh Nam-kỳ.
Dưới trên rẩy ruộng thiếu chi, Miểu chùa tế tự lể nghi tỏ tường.
Có người dự trúng khoa trường, Làm thầy nho học Tú-Thường là tên.
Mấy chục năm nay rất bền, Học trò các xứ xuống lên ra vào.
Lao-tây một chỗ cù-lao, Nhà thờ Thiên-chúa xây cao hai từng.
Bông hoa cây trái đua mừng, Tư bề ruộng khẫn kinh rừng mới khai.
Mã-trường rạch dọc mà dài, Tục kêu Ruột-ngựa còn hoài hiệu danh.
Thường niên thủy lợi thâu thành, Mua đi bán lại dinh sanh đủ dùng.
Dân nhờ lúa gạo thêm sung, Lại thêm đồ rẩy trồng cùng hương thôn.
Vàm-nao Giao-lữa các cồn, Tục dân cư xữ lưu tồn cổ phong.
Cao-hoàng thuở trước tìm long, Tây-sơn tặc đảng điệp trùng xăm lăng.