Trang:Nhung tran do mau hoi nguoi Phap sang ta den ngay nay 2.pdf/11

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
27
nhưng tran do mau ho ngươi phap mơi sang ta den ngay nay

đánh vừa chạy đem được Lê-đình-Lý về trại quân mình.

Đào-trí thấy thế quân địch mạnh quá, không giám tiến đánh, chỉ sai quân đóng giữ các đồn cho vững, rồi thảo biểu cho người về kinh xin thêm viện quân.

Thấy nói Lê-đình-Lý bị đạn, triều-đình lại càng lo sợ. Nhưng vua Tự-đức thì hình như vẫn coi là thường, ngài chỉ quở trách các quan: ngày thường không chịu luyện-tập quân lính, đến lúc có giặc, chưa đánh đã thua, đáng lẽ thì bao nhiêu võ-quan đều phải giáng chức phạt bổng hết thảy!

Dưới chín bệ thềm rồng, các quan đều khấu-đầu tạ tội.

Tan cơn lôi-đình, vua Tự-đức giáng chỉ sai quan Nam-kỳ kinh-lược đại-sứ là Nguyễn-tri-phương thay chân Lê-đình-Lý, lĩnh Tổng-thống quân-vụ, và Chu-phúc-minh làm chức Đề-đốc, luôn bữa đó phải kéo đại-quân ra thẳng mạn bể, giúp sức cho toán quân Đào-trí.

Lúc ấy Lê-đình-Lý đã chết! Nguyễn-tri-phương và Đào-trí sai làm lễ an táng cực long-trọng, để khuyến khích lòng quân.

Sau khi xem xét tình-hình quân địch và địa-thế các nơi, Nguyễn-tri-phương biết rằng sức quân mình chưa thể đánh được quân địch. Nếu cứ nóng-nẩy mà giao-chiến, chỉ tổ hao quân tổn tướng chứ không ích gì. Đào-trí cũng đồng-ý như vậy. Hai người bàn nhau nên lập hải-đồn Liên-trì, và đắp một bức thành từ làng Hải-châu đến làng Phúc-minh, giữ cho cho quân địch khỏi vào mạn trong, chờ đến khi nào có dịp sẽ kéo quân lấy lại những nơi đã mất.