Trang:Phat giao dai quan.pdf/28

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 26 —

này cho phu-nhân, xin đừng phiền-não, ta đi tu-hành, bao giờ đắc-đạo sẽ trở về cứu-độ cho. »

Khi Xa-nặc dắt ngựa về thời thái-tử đi vào trong rừng, sẵn cái gươm võ-sĩ đeo bên mình, cắt tóc trên đầu, rồi ném xuống cái suối gần đấy. Giữa lúc bấy giờ thời có một người đi săn vừa đến đấy: người đi săn này lại mặc cái áo cà-sa mùi nâu, như thày đạo-sĩ, thái-tử dừng lại hỏi: « Bác đi săn, sao lại mặc áo cà-sa thế này? » Người đi săn nói: « Tôi mặc áo này mùi nâu giống như mùi đất, để khi nấp trong bụi dình hươu nai chạy qua mà bắn cho dễ. » Thái-tử bèn nói: « Thôi, bác đổi cho tôi tấm áo cà-sa ấy lấy bộ áo gấm-vóc này. Bác mặc áo cà-sa để sát-hại giống vật, xin cho tôi mặc để tôi giải-thoát cho quần-sinh. » Người đi săn thấy bộ áo gấm-vóc của thái-tử đẹp lắm, ưng-ý đổi ngay. Trong sách nói người đi săn ấy chính là thần hiện xuống để đem áo cà-sa dâng thái-tử.

Thế là từ nay ông thái-tử Tất-đạt-đa đã cải-trang mà biến thành thày mâu-ni họ Thích-già rồi. Vậy từ đây ta không gọi là thái-tử nữa, mà gọi là Thích-già-mâu-ni. Trong sách Tàu thời thường xưng là bồ-tát, cho đến khi đắc-đạo thành phật: vậy muốn gọi là bồ-tát cho phân-biệt cũng được.

Bồ-tát Thích-già dầu đã thí-phát, mình mặc cà-sa, bèn đi vào nơi ông tiên Bạt-già tu-hành. Ông tiên trông thấy người diện-mạo khác thường, ra đón. Thích-già hỏi cách tu-hành thế nào, thời ông tiên chỉ cho những phép khổ-hạnh của các học-trò ở đấy, mặc bằng cỏ, đắp bằng lá, ăn bằng quả cây, hoặc ăn một ngày một lần, hoặc ăn hai ngày một lần, hoặc ăn ba ngày một lần, người thì ngồi