Bước tới nội dung

Trang:Phe binh Nho giao Tran Trong Kim.pdf/22

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
20
PHE BINH NHO GIAO

Trần-hưng-Đạo, chúng ta hẳn không ai tin là truyện có thực. Vì người ấy cũng xa ông Trần-Hưng Đạo như chúng mình, làm sao mà biết được việc làm lời bói của ông ấy? Thế thì Vương Trúc cách đời Khổng-Tử đến bấy nhiêu năm, tất nhiên cũng không thể biết được một cách tỷ mỷ việc làm lời nói của Khổng-tử.

Giá trị của cuốn Khổng-tử gia-ngữ, cũng như giá trị một cuốn tiểu-thuyết mà thôi. Bởi thế, Tống-nho bòn sách Khổng môn như bòn vàng, họ cũng không giám đem sách ấy mà liệt vào hạng kinh truyện.

Rồi đến kinh Thư.

Cứ như các sách đã nói, kinh Thư nguyên là sách của đời cổ, do tay Không-tử sửa lại, có một trăm thiên. Nhưng nguyên-bản của nó đã bị ra tro sau ngọn lửa đốt sách của Tần Thủy hoàng. Đời Hán thiếu hẳn sách ấy. Văn đế nhà Hán nghe tin Phục Thắng ở Tế nam đã làm bác-sĩ nhà Tần, chuyên trị kinh Thư, mới sái Triều Thố đến nhà mà hỏi. Bấy giờ Phục-Thắng ngoài 90 tuổi, đã móm hết răng, tiếng nói phều phào, người lạ không thể hiểu. Con gái ông ta phải làm thông ngôn để cho Triều Thố chép lại. Tất cả được 20 thiên.