Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/238

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Vua Tề khi ấy là Vệ-vương thích nói lóng, ham dâm-dật, uống rượu suốt đêm, say-sưa ly-bì, chính sự mặc bọn Khanh, Đại-phu. Trăm quan biếng nhác bậy bạ. Chư-hầu đều lấn đánh. Thế nước nguy, mất, chỉ trong sớm tối. Các quan hầu không ai dám can.

Thuần-Vu-Khôn dùng cách nói bóng để thuyết vua rằng:

— Trong nước có con chim lớn, đậu ở giữa sân nhà vua, ba năm nay nó không bay cũng không gáy. Nhà vua có biết con chim ấy làm sao như vậy không?

Nhà vua nói:

— Con chim ấy không bay thì thôi, bay là tung trời! Không gáy thì thôi, gáy là người khiếp oai!

Nói thế rồi đòi các viên lệnh-trưởng các huyện vào chầu, tất cả bẩy mươi hai người. Thưởng một người, giết một người... Cất quân xông ra đánh, Chư-Hầu đều hoảng-sợ, trả lại các đất lấn của Tề trước. Oai vua lừng lẫy ba mươi sáu năm.

236