Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/32

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Lời phụ bàn của kẻ dịch

Trong các món gọi là khoa học ngày nay, có lẽ Toán-học và Sử-học là hai tòa nhà được xây móng đổ nền sớm nhất. Thế nhưng trái hẳn với Toán-học, có một chân-lý tuyệt-đối, chân-lý ở Sử-học lại rất là mỏng-mảnh. Mỏng-mảnh đến nỗi có người bạo miệng dám bảo Sử-học chỉ đáng tên là một nghệ-thuật mà thôi!

Sở-dĩ thế là vì sao? Là vì các tài-liệu của Sử-học nguyên là một mớ « lẫn-lộn vàng, thau »! Sự lựa-lọc vàng, thau trong đó thực là một chuyện có trăm-nghìn khó! Nó khó đến nỗi các nhà Sử-học đến hiện-kim đã định ra phương-pháp hẳn-hoi, đã dậy chúng ta nên như thế nào trong lúc sưu-tầm và đối-khám tài-liệu, vậy mà không phải ai ai cũng sáng-suốt, cũng cẩn-thận, đủ sức để theo những lời chỉ-bảo ấy cho có kết quả. Ví-dụ như gần đây ở ta có nổi lên cái phong-trào lịch-sử, những sách thuộc về loại ấy soạn ra vô-số, vậy mà phần nhiều đều là những cuốn làm cho người đọc phải đỏ mặt! Tôi phải đỏ mặt khi đọc những cuốn sử mà người viết hình như hoàn-toàn không có một chút thường-thức về

30