Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/17

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 165 —

rãi nguy nga, cữa tía lầu son, phân biệt đường qua ngả lại rồi Nguyễn-hữu-Thoại đi vòng ra sau.

Khi Đỗ-thanh-Nhơn qua khỏi sân, rồi bước vào hậu điện, thấy trên cửa có để một tấm biểu vàng, đề ba chữ: Cần-chánh-Điện.

Đỗ-thanh-Nhơn liền bước vào, ngó lên long án, củng chẳng thấy vua, thì lấy làm lạ mà tự nghỉ rằng:

Nãy giờ ta đã vào ba điện rồi, chỗ nầy là chỗ hậu điện, sao chúa-thượng ở đâu mà không ra triều ngự? bèn rão lại đi qua một hồi, kiếm coi có tên thị-vệ nào đặng hỏi, kế thấy Nguyển-huỳnh Đức phía sau bước ra tiếp chào.

Đổ-thanh-Nhơn hỏi rằng: chúa-thượng có ngự đây chăng?

Nguyển-huỳnh-Đức đáp rằng:

— Chúa-thượng còn ở hậu-cung, vậy xin Quận-công chờ đây một chút, để tôi vào bẩm cho người hay, rồi sẽ tấn vào ra mắt.

Đổ-thanh-Nhơn gặt đầu, rồi đứng trước ngự đình chờ lịnh, một lát thấy bên cửa đền kéo ra hơn hai mươi đao-phủ quân, đều rút gươm dàn hầu, kế thấy Nguyễn-vương ở trong hậu-cung bước ra, một bên thì Nguyễn-huỳnh-Đức, một bên thì Nguyển-hửu-Thoại và bốn tướng hộ vệ theo sau.

Đổ-thanh-Nhơn thấy Nguyễn-vương ra ngực giữa Kim-quang-điện, bên tả có Nguyển-văn-Thành, bên hữu có Trịnh-hoài-Đức hai bên hộ vệ đứng hầu tề chỉnh khác hơn mọi khi, và xem các tướng sỉ người người đều có vẻ hùng hào oai võ, thình lình nghe trên Trung-ương-điện đánh lên ba tiếng trống, kế thấy hai đội ngự-lâm-quân ở hai bên Trung-