Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/4

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 152 —

vương, khi tới Saigon ghé vào dinh Đổ-thanh-Nhơn ra mắt, và trình các lể vật cống sứ, đặng xin Đổ-thanh-Nhơn bảo tấu cùng vua, Đổ-thanh-Nhơn bèn bão quan sứ Cao-man trỡ về, rồi thâu nhận lễ vật ấy mà làm của riêng mình, chẳng thèm tâu lại cho vua biết, ấy là một sự lạm dụng tới lễ vật của vua.

Chẵng nhửng vậy thôi, cách ít lâu Đỗ-thanh-Nhơn sai tướng tâm phúc qua Biên Hòa, truyền bắt nhơn dân vào rừng đốn vây vở gổ, đốc suất các thợ đóng năm chục chiến-thuyền, và đóng một chiếc tàu lớn, đặt tên là Đông-sơn-chiến-hạm, trên tàu nầy thuyền-lầu phòng buồng, đều chạm trổ sơn son thép vàng, trang sức xem rất hoa mỹ, như một chiếc ngự-thuyền cũa Đức Nguyển-vương kia vậy, trên sân tàu có trí súng đại bác thần-công, sau lái có dựng một cây Huỳnh-Kỳ, đề bốn chữ « Quận-công chiến-hạm ».

Khi chiếc Đông-sơn nầy và năm chục chiến-thuyền kia hoàn-thành, Đỗ-thanh-Nhơn định ngày làm lể khánh hạ, và truyền lịnh cho quan địa-phương Biên-Hòa phãi thâu trong nhơn dân cho đủ số ba ngàn hộc-lương, rồi đem nạp trước ngày khánh thành đặng để dùng làm quân-nhụ[1] cho đạo chiến-thuyền mới lập.

Quan địa-phương nầy vẩn là người phe đảng cũa Đổ-thanh-Nhơn ỷ thế cậy oai, thừa dịp ấy mà ép buộc nhơn dân, chẵng nhửng bức sách hiến nạp quân lương mà thôi, lại còn kiếm chuyện hà lạm bạc tiền, đặng bõ cho đầy túi, bằng ai bất


  1. Quân nhụ là lương thực vật dụng của quân.