Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/4

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

BIÊN TẬP NHỮNG LỜI

NGẠN NGỮ, CỔ NGỮ, GIA NGÔN

A

  1. Ác nhơn tự hữu ác nhơn ma.
    Người xấu mình có người xấu làm cho hao mòn. Người làm dữ như đá mài dao, chẳng thấy dấu mòn mà càng ngày càng khuyết.
  2. Ách giữa đàng mang qua cổ.
    Gánh vác không phải chuyện mình.
  3. Ai chết trước thì được mồ mả.
    Ai trước thì được phần trước.
  4. Ai làm dữ nấy lo.
    Dữ có dữ trả, một sự đau đớn trong lương tâm, thì đủ mà hành tội kẻ dữ ; ta hãy giữ phận ta, chẳng phải lo bao đồng.
  5. Ái nhơn như kỷ.
    Yêu người như mình. Có câu rằng : kỉ sở bất dục vật thi ư nhơn, thì là đức yêu người, dạy phải suy kỉ cập nhơn, sự mình không muốn, chớ làm cho người.
  6. Ai thương tìm tới, ai ghét lánh thân.
    Phải lo phận mình, ấy là lành ở có chỗ, lổ ở có nơi.
  7. An bộ khả dĩ đương xa.
    Đi huởn bước thì bền cũng bằng đi xe.
  8. Ăn cây nào rào cây nấy.
    Ăn của ai thì phải vưng hộ cho nấy.
  9. Ăn chưa no, lo chưa tới.
    Hãy còn thiểu trí.
  10. Ăn có bữa lo không có bữa.
    Bữa ăn có chừng, bữa lo không có chừng, nghĩa là nhọc lòng lo.
  11. Ăn coi nồi ngồi coi hướng.
    Coi cơm nhiều ít, hoặc phải nhịn miệng ; nhắm hướng thuận nghịch, hoặc phải nhượng chỗ ngồi.
  12. Ăn cơm chúa, múa tối ngày.
    Có cơm ăn thì có công việc làm.
  13. Ăn cơm mắm thấm về lâu.
    Mắm muối là giống mặn mòi, ăn vào càng lâu càng thấm, chẳng khác chi việc càng lâu thì càng rõ.