Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/43

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 41 —
  1. Khó chó cắn thêm.
    Khổ dập ; nghèo mắc lấy eo.
  2. Khó có nhau hơn giàu một mình.
    Lấy nghĩa sum vầy làm hơn.
  3. Khó khách hơn giàu annam.
    Đờn bà Annam lấy chồng khách sung sướng, dẫu nó nghèo nó cũng câng, khỏi làm công chuyện.
  4. Khó mới có mà ăn, ngồi không ai dễ đem phần tới cho.
    Nghĩa là không có của sẵn mà cho kẻ làm biếng.
  5. Khó nằm giữa chợ chẳng ai han, giàu ở lâm san, ghe kẻ tìm tới.
    Có tiền dẫu ở trong hang cũng có bạn hữu.
  6. Khóc hổ ngươi, cười ra nước mắt.
    Lỡ khóc lỡ cười.
  7. Khỏi lổ vổ vế.
    Khỏi việc thì lấy làm may ; câu nầy có nghĩa tục.
  8. Khôn cho người ta giái, dại cho người ta thương.
    Có câu kết rằng : Đừng có oan ương cho người ta ghét.
  9. Khôn đâu cho trẻ, khỏe đâu cho già.
    Trẻ chưa trải việc, già lại mỏn hơi.
  10. Khôn một người một léo, khéo một người một ý.
    Các hữu sở trường, kẻ không thế nầy, người khéo thế khác.
  11. Khôn ngoan chẳng bằng thật thà.
    Phải giữ mực thiệc là hơn.
  12. Khôn ngoan giữa đám ba bề, chớ cho ai lận chớ hề lận ai.
    Có ý nói về việc buôn bán ; ra giữa đô hội, không thua trí người ta, hay là biết giữ lận, cũng chẳng thèm lận thời mới thiệt là khôn ngoan.
  13. Khôn nhà dại chợ.
    Chỉ biết so đo, nói vặt ở trong nhà.
  14. Khôn thì sống, mống thì chết.
    Cũng như nói khôn thì nhờ, dại thì chịu.
  15. Khôn thuở nên ba, dại cho đến già còn dại
    Thông minh, dại dột đều là bẩm tánh tự nhiên, nhưng vậy có học cũng đũ mà phá ngu. Học khả dĩ biến tánh chất.
  16. Không ai chịu cha ăn cướp.
    Ai ai cũng muốn rảnh mình, vốn cũng biết tội ăn cướp là xấu.
  17. Không ai nắm tay đến tối, không ai gối đầu đến sáng.
    Không ai dám chắc mình rằng bình yên vô sự.
  18. Không chó bắt mèo ăn dơ.
    Chỉ nghĩa là túng phải dùng đỡ.