Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/87

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 85 —
  1. Vô chứng bất thành tụng.
    Không chứng không nên việc kiện.
  2. Vô cố nhi đắc thiên kim bất tao đại phước tất hữu đại họa.
    Không cớ mà đặng ngàn vàng, chẳng gặp phước lớn, ắt có họa lớn. Của vô cớ là của đem tới thình lình hoặc không cầu mà đặng, hay là của gian.
  3. Vô địa lập chùy.
    Không đất cắm dùi. Nghĩa là nghèo lắm. Có câu rằng : Tịch niên do hữu lập chùy địa, kiêm niên liên chùy dã vô. Nghĩa là năm trước còn có đất cặm dùi, năm nay cả đất dùi cũng không có.
  4. Vô hoạn nạn bất anh hùng.
    Ấy là Anh hùng đa hoạn nạn. Hữu thử thân hữu thử khổ.
  5. Vô đậu bất thành nhơn.
    Mỗi một người đều phai nên trái giống mội lần ; nên trái giống rồi, mà khỏi tật bịnh hiểm nghèo, thì mới gọi là thành nhơn.
  6. Vô hữu bất như kỉ dã.
    Chớ làm bạn với kẻ chẳng bằng mình. Có ích hữu, tổn hữu người khôn ngoan hiền đức thì là ích hữu. Không tài đức hơn mình, không làm sự phạm cho mình đặng thì là không bằng mình;
  7. Vô phược kê chi lực.
    Không sức trói gà, nghĩa là yếu đuối quá.
  8. Vô quan nhứt thân khinh, hữu tử vạn sự túc.
    Không làm quan thì là nhàn rảnh ; có con muôn việc đủ, chỉ nghĩa là có con thì lấy làm vui hơn hết.
  9. Vô thái quá bất cập.
    Phải giữ mực thích trung.
  10. Vô tiểu nhơn bất thành quân tử.
    Không có tiểu nhơn thì không thành cho người quân tử. Lại có câu rằng : không có quân tử thì ai khiến tiểu nhơn. Trí, ngu, hiền bất tiếu đều nương nhờ nhau.
  11. Vô trung sanh hữu.
    Chuyện không có làm cho có ; đặt đều, sanh chuyện.
  12. Vô tửu bất thành lễ.
    Lễ phép Annam trong việc kiện thưa, cưới hỏi đều phải có rượu : khi có mời thỉnh hay là thưa thốt chuyện gì thì thường có cơi trầu chén rượu. (Ấy là nói về phép làng).
  13. Vô vận bất năng tự đạt.
    Con người ta làm nên, thì là nhờ vận.
  14. Voi thuộc voi, ngựa thuộc ngựa.
    Đồng là một phe một bọn thì thuộc biết tình ý nhau ; như kẻ trộm biết kẻ trộm.