Lớp vây kình đá[1] hơi may động!
Khung cửi nàng Ngâu[1] bóng nguyệt lồng!
Gạo niễng sóng xô mây lắng thẫm.
Buồng sen sương lạnh phấn rơi hồng!
Thon von thuyền cá sông đầy đất!
Len lỏi đường chim ải mấy trùng!
VIII
Ngự-Túc dòng sông khuất khúc sang.
Hồ sâu, bóng núi lộn trong gương.
Thóc thơm hạt nhặt thừa chim vẹt!
Ngô biếc cành chen rũ phượng hoàng!
Vãn cảnh bạn tiên chèo lái rộn!
Chơi xuân người đẹp chuyện trò vang!
Bút hoa nào lúc vung mưa gió?
Đầu bạc buồn đem khóc nhớ thương!
- ▲ a ă Trong vực Côn-Minh, có hai tượng đá, làm hình vợ chồng Ngâu, một tượng ở bờ phía Đông, một tượng ở bờ phía Tây. Lại có mấy con cá kình bằng ngọc-thạch. Mỗi khi mưa gió vây cá, đuôi cá lại thấy cử động!
238