Bước tới nội dung

Trang:Thơ Đỗ Phủ, Nhượng Tống dịch.pdf/259

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Ngày thường mê cảnh đẹp,
Giờ mới bắt đầu kinh!

CCLIII. — BÀI CA TRÓI GÀ

· · · · · · · · · · · · · · · · · · · · ·

· · · · · · · · · · · · · · · · · · · · ·

CCLIV. — EM THÔI BÌNH-SỰ HỨA LẠI ĐÓN, KHÔNG THẤY ĐẾN. CHẮC LO LÃO NGẠI MƯA KHÔNG ĐI, TẤT SAI HẸN ĐẸP. CHẠY BÚT VIẾT ĐÙA.

Gác sông đã hứa đón mời ta.
Trưa tới ngồi chờ tự sớm ra!
Mây nổi xuân xanh lòng dám phụ!
Mưa phăn thành Bạch tội chi mà?
Say ngồi chắc nhẹ trên lưng ngựa...
Mình ướt càng tình giữa lớp hoa!
Bởi thiếu yên vàng đành bó cẳng!
Phải rằng đầu bạc ngại xông pha!

CCLV. — SẦU (Đùa làm theo thể Ngõ

Cỏ sông ngày ngày khéo gọi sầu!
Non Vu lạnh ngắt muốn trêu nhau!
Cây một, hoa nở ra rực-rỡ!

257