Bước tới nội dung

Trang:Thơ Đỗ Phủ, Nhượng Tống dịch.pdf/303

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Ý xuân xinh đáo để!
Buồn khách rối lung tung!
Cũng sóng... khi sóng gió...
Thi mầu với tuyết đồng...
Vườn xưa nhìn chẳng thấy.
Đỉnh Giáp ngất từng không!

CCCVIII. — MÙA XUÂN NĂM ĐẠI-LỊCH THỨ BA, TỪ THÀNH-BẠCH-ĐẾ, BUÔNG THUYỀN QUA THÁC CỒ-ĐƯỜNG... Ở MÃI QUỲ-PHỦ, SẮP SANG GIANG-LĂNG CÓ THƠ GHI CHUYỆN TRÔI DẠT, GỒM BỐN MƯƠI VẦN...

Tuổi già ở với dân Mường.
Đã từ ải Sở tìm đường ta xuôi!
Xuống thuyền, lòng thấy bồi-hồi!
Nhổ neo, cất tiếng thở dài bâng khuâng...
Vượn ngâm, nghe vẳng bên rừng,
Đàn le lặn lội, trông chừng mặt sông.
Thịt da rọi ánh xanh lồng...
Ghế kê, gậy tựa, trập trùng bụi rêu...
Suối xô, ngọc nước tung theo...
Lô-nhô vách đá, cắm đều gươm sương...

301