Tơ bay, kìa cánh chim mòng.
Gấm phơi, kìa lớp vẩy rồng thưa, mau.[1]
Ráng chiều, tìm tấm lụa mầu.
Trăng tàn, ai bẹp chiếc âu bằng vàng?
Đội bùn mầm sậy đâm ngang.
Nhú qua lớp cát, lau đang nẩy đều.
Quạ-buồm[2] đàn én lượn theo.
Ngựa sông, bầy nhạn dập dìu bắt tranh.
Khói, mây đảo nhỏ xây thành...
Ác lên, thỏ lặn chỉ quanh hai bờ...
Nghi-Đô thoáng mắt bấy giờ
Đào-Thanh mới rõ đã vừa đi qua!
Huyện Nam thành quách đầy hoa!
Trông sang bến Bắc cửa nhà lơ-thơ.
Tiếng ngâm vòng vọng xa đưa:
Nhọc lòng mới được bây giờ nghỉ-ngơi.
Hả-hê nói nói, cười cười...
Tuổi già quên cả ở đời dở, hay!
Bơ-phờ tóc bạc ngang bay.
Lấp-vùi, nung-nấu mặc thây lò-cừ!
- ▲ Sóng gợn lăn tăn khi gió nhỏ.
- ▲ Miếng gỗ làm hình con quạ, đóng ở trên cột buồm, làm chỗ mắc giây buồm.
303