Bắt giặc, bắt vua trước!
Đâm chém phải coi chừng!
Cõi bờ chia các nước!
Cần chi giết hại nhiều,
Miễn chống quân ngang ngược!
V
Xua ngựa trời mưa tuyết,
Non cao đi dở chừng.
Lối trơn ôm đá lạnh,
Ngón rụng rơi trong băng!
Thành đắp bao giờ xong?
Bấy lâu xa ánh trăng!
Mây nổi chiều sang Nam,
Với trông lòng bâng khuâng.
XVII. BÀI CA LÚC SAY
(Tặng Trịnh Kiều, bác-sĩ quán Quảng-Văn).
Bao nhiêu kẻ ra vào đài các,
Bước đường quan riêng bác long-đong!
Bao nhà thừa-bứa đỉnh chung,
Cơm ăn riêng bác đói lòng không no!
Tài bác kể đời so được hiếm.
Đức bác xem nào kém chi ai?
39