Trang:Van de phu nu.pdf/36

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.




duy-tân thư-xã

3) Giải-phóng về quyền gia-sản.— Quyền gia-sản ở nước ta, từ xưa tới nay, chỉ trọng phe trai mà không kể đến phe gái, thiệt là một việc đại bất-công-bình. Thường thấy nhiều nhà, con trai thì cờ bạc quanh năm, chơi-bời trót tháng, đem vườn, ruộng, tiền, của cha mẹ để cho mình mà vất vào trường du-đãng. Tuy cũng có một vài người con-gái siêng-năng, cần-kiệm, chăm-chỉ làm-ăn, mà chỉ vì không được có quyền hưởng gia-tài, nên nỗi phải chịu phần thua-thiệt. Đó thiệt là một cái giây sắt buộc ở trong gia-đình, tất phải giải-phóng mới là công-lý. Nhà nào có con-trai, có con-gái, nên trai, gái xem như nhau; nhà nào có con-gái, không có con-trai thì gia-sản, hoặc của mẹ, hoặc của cha nên cho con-gái được có quyền thừa-kế.

IV.— Kết-luận

Nói tóm lại, ở trong công-việc vận-động, cốt nhất là sức tự-động của phụ-nữ. Muốn biết đường xa hay gần, thì không chi bằng chính thân mình đứng dậy ra đi, một ngày đi đường, công-hiệu hơn một năm đọc sách địa-dư. Muốn biết nghề khéo hay vụng, không chi bằng thực-tập lấy nghề. Một năm tập nghề, công-hiệu hơn mười năm học trường công-nghiệp. Bởi vì: trí-thức nếu cầu ở người dậy thì trí-thức là trí-thức của người, mà mình không bao giờ khỏi vòng ỷ-lại; âu là cầu trí-thức ở nơi mình thực-tập, thì trí-thức ấy là mình tự-đắc, mà mình mới nên một người tự-cường. Mình muốn nấu ăn cho sành thời mình phải xuống bếp, mình muốn buôn-bán cho sành, thời mình phải vào chợ, chị em ta muốn trí-thức cho rành, thì xin thực-hành lấy những chủ-nghĩa như trên kia.

Người xưa có câu nói rằng: « Kinh nhất biến, trưởng nhất tri. » Nghĩa là: « Trải qua một phen sự-biến thì thêm được một món trí-khôn ». Tục-ngữ ta cũng có câu rằng: « Có đứt tay mới hay thuốc. » Bây giờ ta cứ giữ lấy những chủ-nghĩa ta mà ráng sức thực-hành. Nhân luyện-tập mới nảy ra khôn-khéo, nhân thất-bại mới đẻ ra thành-công, có lo gì trí-thức mình chật-hẹp nữa đâu!





30