Kìa những kẻ văn hay võ mạnh, đã mang vào còn xếp bút gác cung;
Huống chi người tài thiển trí ngu, chơi quá độ cũng vong gia thất thổ.
Bẻ gẫy chăn, chuyện cũ trắng không. Ném vỡ váy trò cười còn đó.
Rờ lưng vợ kiếm mười lăm mười tám, tìm tiệm mua thuốc sái cho qua;
Bới đầu giường không quan vắn quan dài, đến bạn xin xảm lần nuốt đỡ.
Cũng có lúc ho hen nên nghiện, thì vùng vằng đập lọ chẻ xe;
Cũng có khi bầu bạn quá vui, lại tấp tửng tiện xe khoét lọ.
Đọc thấy chữ « sát nhân vô kiếm », kẻ tri cơ đã biết phải chừa;
Xem thấy câu « trạch hữu nhi giao », bạn vô ích chơi làm chi nữa.
Rầy nhân:
Tiết tới hạ-thiên,
Tuần lâm đoàn-ngũ,
Vậy có ngọn đèn chén nước, giãi lòng thỏa với tri-âm;
Gọi là chút kính tấc thành, mời khách tìm về cố quốc. Thượng hưởng.
(Vô danh)
Viếng đám cổ chiến tràng.
(Dịch theo nguyên điệu lưu-thủy)
Lồng lộng thay, bãi cát mênh mông, bóng người vắng ngắt! Dòng nước quanh co, rặng non cao ngất! Ngọn gió lạnh lùng, bóng chiều hiu hắt! Bụi cỏ rạc khô, hơi sương rá ngắt! Chim chóc vắng teo, muông thưa lối tắt!
Có người đình-trưởng bảo ta rằng:
— Đó là bãi chiến-tràng ngày xưa, đã có khi ba quân đổ tạt đó; mỗi khi âm trời, quỉ khóc ma kêu, như mưa như gió!