nhằm nơi vật, bỏ mất cái gốc đi, mà đi sửa sang cái ngọn.
Châu Hy cho rằng: « sự sự vật vật giai hữu định lý » 事 事 物 物 皆 有 定 理 Vì thế, chạy theo mọi sự mọi vật, mà mất cái gốc, không biết ngừng ở chỗ nào.
Sách Đại Học có câu: « Tri chỉ nhi hậu hữu định » 知 止 而 後 有 定. (Biết chỗ dừng mà sau mới có định được). Dừng đây là dừng ở chỗ « chí thiện » (止 於 至 善) Nếu theo Tống nho, cầu chí thiện ở sự sự vật vật, thời là đi ra ngoài rồi. Chí thiện là bổn thể của tâm. Thời chỉ là phải « minh minh đức » cho đến chỗ chí tinh chí nhất (至 精 至 一) là được.
« Người đời không biết rằng chí thiện là ở nơi lòng ta, mà đi tìm nó ở ngoài, cho rằng sự sự vật đều có định lý Bởi thế họ đi cầu chí thiện ở trong mọi sự mọi vật, thành ra chi ly quyết liệt, lầm lẫn rối ren, không biết cái hướng nào có được nhất định.