Bước tới nội dung

Trang:Vuong Duong Minh.pdf/426

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

đâm ra công lợi. Ấy trước sau hai cái tệ, đều là bởi không biết « chỉ ư chí thiện ».

Chí thiện là cái qui tắc của sự minh đức thân dân đến cực điểm. Cái tính của trời phú cho người, vốn nó chí thiện thuần túy, nó sáng suốt thiêng liêng không mờ ám, nó là phát kiến của chí thiện, nó là bổn thể của sự minh đức, nó là cái gọi là lương tri vậy.

Lương tri phát kiến chí thiện, hễ thị thời nó nhận là thị, hễ phi thời nó nhận làm phi; nó là cái qui tắc của tâm ta thiên nhiên mà có, không hề dung chút nghĩ nghị thêm bớt nào trong đó. Nếu có chút nào nghĩ nghị thêm bớt vào thời là tư ý tiểu trí 私 意 小 智 chớ không phải là chí thiện nữa.

Người đời chỉn không biết chí thiện là ở nơi tâm của ta, lại dùng tư ý để đi tìm nó ở bên ngoài, cho nên mới mờ ám cái qui tắc thị phi đi (norme de la

427