Bước tới nội dung

Ba người bằng hữu

Văn thư lưu trữ mở Wikisource

Đừng tin những kẻ xưng mình là bằng hữu hết tình với mầy, khi chưa thử bụng nó; vì thường có bằng hữu chung quanh cái tợ mầy dọn đồ ăn tử tế nhiều hơn nơi cái cửa ngục tối.

Người kia có ba người bằng hữu: có hai người nó thương yêu lắm; người thứ ba nó không thương mà cũng chẳng ghét, tuy là người nầy trìu mến nó trực tình. Ngày kia tuy là vô tội, bị chúng cáo về một tội trọng, nó phải đến chịu xử, khi ấy nó hỏi bằng hữu nó rằng: “Mấy người ai chịu đến làm chứng cho tôi? Vì tôi bị cáo nặng lắm, nên vua đang có giận.”

Người bằng hữu thứ nhứt kiếu tức thì vì đi theo nó không có đặng, mắc ngăn trở việc kia chuyện nọ. Người thứ hai đi theo nó cho tới cửa tòa công chánh; đến đây, người ấy đứng ngừng lại rồi thấy quan án đang giận, nó sợ hãi, bèn quày bước trở ra. Người thứ ba là kẻ nó ít chắc hơn hết, bước vào nói chữa cho nó, và làm chứng hẳn thật sự nó vô tội, rất minh bạch đến nỗi quan án tha nó ra lại thưởng nó nữa.

Người ở đời có ba bằng hữu: khi vua trời đòi nó đến trước tòa, thì cả ba ăn ở cách nào hồi giờ nó chết? Bạc, là cục yêu của nó bỏ nó trước hết, không đi với nó. Cha mẹ bà con đi theo nó cho đến cửa mồ, rồi trở về nhà. Những việc lành nó làm là kẻ thứ ba, nó ít lo lắng trong đời, những việc nầy đi theo nó cho tới tòa quan án; tới trước nó, nói chữa nó và xin tha nó.