Chẳng khôn chẳng dại, luống ương ương, Biết một khăng khăng giữ đạo thường. Vàng bạc thua người nên chúng rẻ, Áo cơm kém bạn, có ai màng ? ..... .....[1] Thanh nhàn, ta miễn yên đòi phận, Mặc kẻ khôn ngoan, kẻ đảm đang !