Trang:Doi cach mang Phan Boi Chau.pdf/64

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 60 —

Muốn chở quân giới vào đất Trung-kỳ tất phải mượn đường Xiêm-la mới được. Vì đó tôi phải tức tốc lên đường đi tới Bàn-cốc, kinh đô nước Xiêm tìm cách yết kiến nhà đương-cuộc Xiêm cầu họ giúp đỡ cho mình.

Hai quan đại-thần Lục-quân và Ngoại-giao Xiêm quốc lúc ấy, hơi có ý muốn giúp đảng cách-mạnh ta, nhưng họ còn đang bàn tính với nhau chưa được nhất-quyết.

Tôi lại nghĩ đảng cách-mạnh Trung-hoa, thuở nay rất thạo nghề mật chở quân-giới,, cho nên tôi lật đật từ giã Xiêm-kinh mà đi Nam-dương, yết kiết Chương-bỉnh-Lân. Chính tay họ Chương viết một bức thơ, giới thiệu tôi đi tìm kiếm một tay làm đầu đảng cách-mạnh Trung-hoa để mưu với họ giúp sức cho mình.

Sau khi bàn định việc này xong rồi, tôi đã tới một hãng tàu Trung-hoa, thương thuyết với họ về khoản tiền tổn-phí chuyên chở. Nếu đừng có việc trở ngăn, thì cái ngày giờ chuyên chở quân-giới của chúng tôi đã định xong rồi.

Không ngờ đâu bụng mình tính một đằng, mà rồi việc làm trái đi một ngả. Trung tuần tháng 2 năm Canh-tuấn, tôi ở Nam-dương trở về thì nghe tin nói Bảo-hộ ra tay công phá đảng ta dữ lắm. Người chủ-não của đảng ta ở trong nước là ông Ngư-Hải đã bị nạn, đến đỗi việc đảng vỡ lở tứ tung. Bao nhiêu quân-giới còn giấu đút ở