Trang:Doi lua xung doi.pdf/103

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


101
CHÚ KHÌ

Ông chánh-hội, chẳng nói chẳng rằng, vật đến đét một con bài về chỗ trống. Mắt tôi hoa chăng? Rõ ràng tôi thấy từ bóng tối rơi xuống hai con bài khác, và một con thứ ba, vật về khe đầu cánh. Ông Nhất ăn, và vất một con về khe ông Lý. Đến lượt ông này đánh cho tôi. Tôi bốc một con, chẳng còn tâm-trí nào xem có ăn được hay không, quăng cho ông chánh. Tôi chỉ nóng-nẩy xem ông này đánh lại một lần thứ hai cho người chơi tổ-tôm vô hình. Lần này quân bài của ông chánh ném qua vẫn nằm trơ một mình, không có hai quân sa xuống tiếp. Tôi nghĩ bụng: « cái phép lạ chỉ đến đây là phải hết! » Nhưng ông Nhất bảo:

— Chú không ăn? tôi bốc hộ.

Và ông rút một quân trong nọc ném vào chỗ « chú ». Tức thì hai con bài lại kế tiếp nhau, từ khoảng không rơi xuống. Và một thoáng sau, một con nữa vật về khe cụ nhất... Tôi không còn sức nào chịu được! đầu tôi quay cuồng, Tôi phải dụi mắt hai ba lượt. Tôi lần tay vào túi áo pardessus. Họ tưởng tôi tìm diêm thuốc, Quân bài đến khe tôi. Tôi không cần nhìn, rút một con ở nọc ném cho ông chánh. Tôi thấy đây rồi. Và đột nhiên trong