Trang:Doi lua xung doi.pdf/109

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


107
CHÚ KHÌ

« — Ai đấy?

« — Tôi đây. Chú Khì đây. Chào ông chánh-hội, tôi đi về Tầu ».

Tôi giật mình ngồi nhỏm dậy, và cứ tưởng là mình nằm mơ. Hôm sau tôi kể lại chuyện chiêm-bao ấy với ông phó Cúc. Không ngờ ông này cũng nghe thấy thế. Cả ông tổng Trung, ông cựu Cát, ông lý Lực... gần khắp mặt dân tổ-tôm vùng này...

Thấy tôi ngơ-ngẩn tiếc, ông an-ủi:

— Vả lại, nếu chú Khì còn ở lại, cũng không chịu chơi với ông đâu; chú ấy sợ ông lại chiếu đèn « pin » vào mặt chú.

Tôi mỉm cười. Và trong khi đỡ chén nước ông mời, tôi nghĩ bụng: « Thật thế hay không? hay đó chỉ là một ngón « bịp » khéo của ông chánh-hội? »