Trang:Giai nhon ky ngo 1.pdf/141

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 139 —

Nàng rằng: « tiếng lại bao lăm,
Sợ e chim phụng chỉ thèm bông lan.
Sen thì sóng dập bùn tràn.
Còn ai có muốn mơ màng đến chi!
Chị Lan nếu có đây thì,
Lọt tai mấy tiếng nằn nì lắm thôi ».
Đi đi nói nói một hồi,
Đầu non khỏi bắc, chưn trời rạng đông.
Lần lần bước tới bờ sông,
Đò thuê một chiếc thẳng trông bến Đề.
Đò qua mấy khúc sơn khê,
Tiếng chim bóng bụi tứ bề lao nhao.
Cất tay nàng trỏ từ cao,
Rằng: « chàng đố biết nhà đâu kia là? »
Chàng rằng: « tám kiếp thằng A[1].
Ấy quân bán nước dấu nhà còn đây.
Sông Đề cũng đến bây chầy,
Ghé đò đỗ bến dắc dây vào nhà.
Liễu dương mấy cụm là đà,
Dây bìm phủ vách, cỏ gà lợp sân.
Nóc nhà chim sẻ kêu rân!
Nàng liền gõ cửa mấy lần kêu lên.


  1. 阿 能 奴 là tướng giỏi nước Mỹ, sau thấy quân Mỹ thua lắm, anh ta trở mặt đầu người Anh.