Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 1.pdf/20

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 19 —

Mi hãy chống con mắt cho lớn lao mà coi, những đứa đoạt tài hại mạng người ta, không bao giờ khỏi vào nơi cái địa-ngục ở thế gian nầy đặng.

Nhưng ta tưởng cập mắt của mi, ngày nay đã bị con quĩ tàng-bạo kia nó che lấp, dầu có mắt cũng như đui, có xát mà không hồn là ngươi bây giờ đó!

Ớ tên cường-bạo kia ôi! ta ứa nước mắt mà khóc giùm cho cái linh hồn mi đã chết rồi, cái xát thịt tuy còn chạy chạy đi đi trong cỏi thế-gian nầy, song cái lương-tâm đã mất, duy còn một hơi thoi-thóp đó mà thôi. Nếu mi chẳng biết cãi ác tùng lương, khử tà qui chánh, thì cây đao phép luật nó sẻ kề nơi cỗ mi, mà làm cho mi đầu một nơi mình một ngã.

Ớ tên khốn nạn kia ôi! nhưng ta chẳng nở để cho mi mang những đều lỗi lầm tội ác ấy, vậy ta khuyên ngươi phải sữ động cái tâm thần mi lên cho mạnh mẻ, kêu rũ mấy cái gân cốt huyết mạch mi, kêu rũ cái gan đãm tinh thần cũa mi, đặng xúm lại mà xua đuổi con quỉ tàng bạo kia, nó ở trong trái tim mi, nó đã cám dỗ xui dục mi bấy lâu nay, làm cho mi ra một đứa ác nhơn, nửa sống nữa chết. Cái nghề leo tường khoét vách, cái nghề đón ngả chận đường ấy có tốt lành chi, mà mi đeo đuỗi tập luyện.

Ớ tên kia ôi! Vậy ta xin khuyên ngươi một lời chót nầy nữa; là ngươi hãy mau mau cãi ác tùng lương, khữ tà qui chánh, đặng lo mà làm ăn công nghệ, lo mà buôn bán sanh nhai, lo giúp đở đồng-bào mà cạnh tranh quyền lợi; làm sao cho ra một người ích nước lợi nhà, mà đứng đợt với vỏ-trụ sang hà, cho khỏi mang tiếng nhục nhơ nòi giống. »

Tên kia gục đầu nghe biện chiếc một hồi, rất rỏ ràng sách hoạch, dường như cái lưởi Đông-Sơ đã thành ra một ngọn dao bén kia, đem mà châm chít trong gan ruột tâm thần, rất đau đớn nhức nhối hơn là dao thiệt kia đâm vào xát thịt. Những lời ấy rỗng-rỗng rãng-rãng ở trong chót lưỡi Đông-Sơ tuông ra, như một ngọn thủy-triều kia nó đương cuộn cuộn chãy tới, làm cho tên ấy phải thình lòng kĩnh phục, rồi ngước mặt ngó lại Đông-Sơ mà đáp rằng: