Trang:Giot Mau Chung Tinh - Cuon 2.pdf/26

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 72 —

ước, dẩu thiên-sơn vạn-hải thiếp cũng cam lòng, chĩ quyết quảy một gánh biệt hận ly sầu nơi vai, và chìm nổi linh đinh nơi biển khỗ tình nầy, đặng xem cơ tạo-hóa điên đảo thế nào cho biết.

« Như Lang-quân chẳng phụ lời xưa thệ ước, trong khi dưới nguyệt bên hoa, thì xin đến tĩnh thành Hải-ninh hỏi nhà di-mẩu của thiếp là Mả-thị phu-nhơn, là nơi thiếp ký túc thê thân, đặng mà chờ ngày cùng lang-quân trùng phùng hội diện. »

Ký tên BẠCH-THU-HÀ đốn bái.

Thơ tuy vắn tắc, mà từ lý rất thâm trầm. Đông-Sơ đọc rồi thì khiến cho khúc ruột chung tình, chẳng dần mà đau, chẳng vò mà rối. Làm cho: Bưng khuân nhớ cảnh nhớ người, nhớ nơi kỳ ngộ nhớ lời ước giao.

Nghỉ chừng nào thì càng cãm thương Tiểu-thơ là một phận đài các hồng nhan, lầu son má phấn, ngày nay vì một chung tình mà phải ra thân lưu lạc giang-hồ, linh đinh thuyền bá, trôi nổi theo lượng sóng nghiệt hải phong đào, chưa biết bao giờ mới đặng vào bến trùng phùng mà vầy duyên cá nước.

Đó rồi Đông-Sơ day lại nói với Thơ-đồng rằng: Nay ta nhứt định đi tìm kiếm Tiễu-thơ, chưa chắc trú ngụ nơi nào, vậy mi hảy tạm ở lại đây ít lâu, ngày sau sẻ toan bề tái hội. Thầy tớ bịnh rịnh một hồi, rồi Đông-Sơ vội vả trở về ngụ sở, và tính xin phép nghĩ đặng tìm kiếm Tiễu-thơ.

Khi về tới dinh thì có Thánh-chỉ Hoàng-thượng ban phong cho Đông-Sơ làm chức Khinh-xa-đô-húy, và sai đi tuần thủ mé Nam-quang, đặng phòng binh của Thanh-triều xâm-loạn.

Đông-Sơ đặng Thánh-chĩ ân thăng chức Đô-húy, và sai đi tuần thú Nam-quang, thì lòng mừng phới phở, mừng là mừng nay đặng Triều-đình trọng dụng, chức phận vinh vang, và lấy theo lời trong thơ, thì chắc Tiễu-thơ đến Hải-ninh mà trú ngụ nơi nhà dì là Mả-thị Phu-nhơn. Vậy thì cũng một diệp rất may mắng cho mình, đặng đi ngang qua tĩnh ấy mà tìm kiếm Tiễu-thơ luôn thể, đó rồi sắm sữa hành-lý, và vào dinh từ tạ Lê-Công, rồi đi với hai tên quân-nhơn theo đường Hải-Ninh thẳng tới.