họ muốn làm gì mặc họ, dự vào làm chi?
Con vua thì lại làm vua. Ai làm vua ta cũng là quốc-cữu tiều-triều. Nay muốn cầu-công, nếu mà việc thành, ta cũng không thể phú-quí hơn nữa. Vạn-nhất bại-lộ, ấy là chết không chỗ chôn!
Chiếu-Lĩnh đáp:
— Bọn họ ước-định đã đâu vào đấy, thế nào họ cũng khởi-sự, quyết là phải xong. Cự-tuyệt với họ tức là bỏ uổng cơ-hội. Vả chăng sự giầu sang của cha kể cũng đầy đủ rồi thật, nhưng cha cũng nên để cho chúng con nhân dịp mà lập công-danh. Con đã trót hứa với họ, bây giờ dù muốn cự-tuyệt cũng không thể được.
Một lát, chư-quân kéo đến, Quận Viêm bất-đắc-dĩ phải ra tiếp.
Sau khi chư quân nói qua ý-định của họ, Quận Viêm trả lời:
— Các người còn có lòng vì nước, huống-chi như tôi. Có điều các người muốn xin chỉ ý Thánh-mẫu thì nên đến nhà cháu tôi là viên Phó tri Binh-phiên Nguyễn Kiêm, bảo y bẩm với Thánh-mẫu. Bởi vì viên ấy coi về công việc ra vào Huỳnh-cung, sẽ không bị ai