Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/1012

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
5 : 1
5 : 18
ĐA-NI-ÊN

Bữa tiệc của vua Bên-xát-sa. — Đế-quốc Canh-đê suy-sụp

51 Vua Bên-xát-sa dọn tiệc lớn đãi một ngàn đại-thần mình, và vua uống rượu trước mặt họ. 2 Vua Bên-xát-sa đương nhấm rượu, truyền đem những khí-mạnh bằng vàng và bạc mà vua Nê-bu-cát-nết-sa, cha mình, đã lấy trong đền-thờ tại Giê-ru-sa-lem, hầu cho vua và các đại-thần, cùng các hoàng-hậu và cung-phi vua dùng mà uống. 3 Người ta bèn đem đến những khí-mạnh bằng vàng đã lấy từ trong đền-thờ của nhà Đức Chúa Trời, tại Giê-ru-sa-lem; và vua cùng các đại-thần, các hoàng-hậu và cung-phi mình dùng mà uống. 4 Vậy họ uống rượu và ngợi-khen các thần bằng vàng, bằng bạc, bằng đồng, bằng sắt, bằng gỗ và bằng đá.

5 Chính giờ đó, có những ngón tay của bàn tay người hiện ra, viết trên vôi tường cung vua, đối ngay chỗ để chơn đèn; và vua trông thấy phần bàn tay đó đương viết. 6 Bấy giờ vua biến sắc mặt, các ý-tưởng làm cho vua bối-rối; các xương lưng rời khớp ra, và hai đầu-gối chạm vào nhau. 7 Vua kêu lớn tiếng truyền vời các thuật-sĩ, người Canh-đê, và thầy bói đến. Đoạn, vua cất tiếng và nói cùng những bác-sĩ của Ba-by-lôn rằng: Ai đọc được chữ nầy và giải nghĩa ra cho ta, thì sẽ được mặc màu tía, được đeo vòng vàng vào cổ, và được dự bậc thứ ba trong việc chánh-trị nhà-nước. 8 Bấy giờ hết thảy bác-sĩ của vua đều vào; nhưng họ không đọc được chữ, cũng không thể cắt nghĩa cho vua được. 9 Vua Bên-xát-sa lấy làm bối-rối lắm; sắc mặt người đổi đi; các quan đại-thần đều bỡ-ngỡ.

10 Bà thái-hậu, vì cớ lời của vua và các quan đại-thần đã nói, bèn vào trong phòng tiệc, cất tiếng nói rằng: Hỡi vua, chúc vua sống đời đời! Xin vua chớ để tư-tưởng bối-rối, chớ đổi sắc mặt đi! 11 Trong nước vua có một người, linh của các thần thánh ở trong nó. Về đời vua cha, người ta thấy trong nó có ánh sáng, sự thông-minh, khôn-ngoan, như sự khôn-ngoan của các vì thần. Vậy nên vua Nê-bu-cát-nết-sa, cha vua, chính cha vua, đã lập người lên làm đầu các đồng-bóng, thuật-sĩ, người Canh-đê và thầy bói, 12 bởi vì Đa-ni-ên mà vua đã đặt tên là Bên-tơ-xát-sa, trong người có linh-tánh tốt-lành, có sự thông-biết và khôn-sáng để giải được những điềm chiêm-bao, cắt nghĩa được những câu kín-nhiệm, và làm cho những sự hồ-nghi tan-chảy. Vậy bây giờ hãy sai gọi Đa-ni-ên, và người sẽ giải nghĩa cho.

13 Bấy giờ Đa-ni-ên được đem đến trước mặt vua. Đoạn, vua cất tiếng nói cùng Đa-ni-ên rằng: Ngươi có phải là Đa-ni-ên, một trong các con-cái phu-tù Giu-đa, mà vua cha ta đã điệu từ Giu-đa về chăng? 14 Ta đã nghe nói về ngươi rằng linh của các thần ở trong ngươi, và người ta đã thấy trong ngươi có ánh sáng, sự thông-minh, và khôn-ngoan lạ thường. 15 Bây giờ những bác-sĩ và thuật-sĩ đã được đem đến trước mặt ta để đọc những chữ nầy và giải nghĩa cho ta; nhưng họ không giải nghĩa được. 16 Ta nghe nói rằng ngươi có thể giải nghĩa và làm cho những sự hồ-nghi tan-chảy. Vậy nếu ngươi đọc được chữ nầy và giải nghĩa cho ta, thì sẽ được mặc màu tía, sẽ mang vòng vàng nơi cổ, và dự chức thứ ba trong việc chánh-trị nhà-nước.

17 Bấy giờ Đa-ni-ên cất tiếng và nói trước mặt vua rằng: Vua hãy giữ lại của ban-thưởng, và lễ-vật vua hãy ban cho kẻ khác! Dầu vậy, tôi sẽ đọc chữ viết đó và giải nghĩa cho vua. 18 Hỡi vua, Đức Chúa Trời Rất Cao đã ban ngôi vua và quyền-thế lớn, sự tôn-vinh và uy-nghiêm cho

— 1000 —