tổng-quản coi đất Mạnh-hoài để cho tiện sự thị dưỡng. Năm sau ông mất.
Khi sắp mất, ông bảo các con rằng: « Ta bình sinh bị cái hư danh làm lụy, kết cục chẳng từ chối được quan chức. Sau khi ta chết rồi, đừng lập bia, chỉ làm cái mộ-chí viết là mả của Hứa mỗ, để con cháu biết là đủ. »
Năm Đại-đức thứ hai (1298) đời vua Thành-tôn, triều-đình cho tên thụy là Văn-chính 文 正 và tặng phong là Ngụy Quốc-công 魏 國 公. Năm Hoàng-khánh thứ hai (1318) đời vua Nhân-tôn lại đem ông vào phối tự ở miếu thờ Khổng-tử, và lập thư-viện ở Triệu-kinh gọi là Lỗ-trai thư-viện. Lỗ-trai là tên của Hứa Hành đặt ra để gọi chỗ ở của mình vậy.
Hứa Hành không làm sách vở gì, nhưng vì ông là một nhà danh nho trong đời Nguyên sơ, những sự nghiệp và ngôn hạnh của ông đủ tỏ ra là một nhà đã có cái sở đắc về Nho-học và rất tinh thâm về lý-học của Tống-nho.
Hứa Khiêm. — Hứa Khiêm 許 謙 tự là Ích-chi 益 之, người đất Kim-hoa, thuộc tỉnh Chiết-giang. Thuở bé mồ-côi cha, mẹ là Đào-thị dạy khẩu truyền cho sách Hiếu-kinh và sách Luận-ngữ, hễ vào tai câu nào là không quên nữa. Kịp lớn lên hiếu học khác người, tự mình lập lấy chương-trình mà học, dẫu có