Trang:Nho giáo 4 Trần Trọng Kim.pdf/31

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

29
NHO-GIÁO


quán, rồi sau cất lên làm Quảng-văn-quán học-sĩ, Đến khi việc nước đã định rồi, ông được phong làm Thành-ý-bá 誠 意 伯, đứng đầu công-thần nhà Minh.

Ông bàn mưu định kế giúp vua Thái-tổ và hết lòng khuyên vua tưởng-lệ việc học, cho nên đời sau cho ông là có công lớn với Nho-giáo.

Tống Liêm, — Tống Liêm 宋 濓, tự là Cảnh-liêm 景 濂 (1309-1373) người đất Phố-giang, tỉnh Chiết-giang. Cái học của ông rất thuần chính. Vua nhà Nguyên cho làm Hàn-lâm-viện biên-tu, nhưng vì có mẹ già, cho nên ông không nhận, rồi vào ở núi Long-môn làm sách. Vua Thái-tổ dấy lên, đón về làm chức Giang-nam đề-học dạy thái-tử học các kinh. Năm Hồng-võ thứ hai (1369) ông được chiếu cử làm bộ sử nhà Nguyên, rồi được bổ chức Hàn-lâm-viện học-sĩ. Ông chuyên nghề dạy học, nhất cử nhất động đều theo lễ-phép để theo cho đúng đạo. Công nghiệp của ông tuy không bằng Lưu Cơ, nhưng có công về việc định lễ nhạc.

Phương Hiếu-nhụ.— Phương Hiếu-nhụ 方 孝 孺, tự là Hi-trực 希 直 (1358-1403). người huyện Ninh-hải, tỉnh Chiết-giang, theo học Tống Liêm. Ông không chuộng văn nghệ,