Trang:Phat giao triet hoc.pdf/147

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Tương ứng nhân. — Câu Xá Luận bảo rằng trong bảy mươi lăm pháp có vương tâm. Khi vương tâm tác dụng thì có nhiều tâm sở đồng ứng để giúp nó Bởi thế nên gọi bằng tương ứng nhân

Biến hành nhân. — Biến hành nhân cũng một loại với đồng loại nhân. Nhưng mà đồng loại nhân thì phổ biến ở nơi vạn hữu, còn biến hành nhân thì chỉ gom lại ở trong cái biến hành phiền não trong tâm sở:

Dị thục nhân. — Dị thục nhân là cái nguyên nhân làm cho con người phải chịu cái kết quả nổi chìm lành dữ. Nguyên nhân ấy là thiện hoặc là ác, mà kết quả ta không nhận ra

Duyên. Duyên là thứ nhân, tức là cái nhân tiếp giúp nguyên nhân để cho thành quả. Nhưng cũng có cái nhân và cái duyên không phân biệt nhau được, mà ra nhân tức là duyên, duyên tức là nhân.

Duyên chia ra bốn loại. Một là nhân duyên, hai là đẳng vô gián duyên, ba là

145