Trang:Phat giao triet hoc.pdf/166

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Nhân duyên, ấy là nhân duyên của chũng tử. Trong a-lại-da thức vẫn gồm hết tất cả những chũng tử để sanh khởi nhứt thiết chư pháp. Những chũng tử ấy, mỗi đều riêng có nguyên nhân, mỗi đều riêng có kết quả.

Gọi rằng chũng tử sanh hiện hành, là hiện hành nguyên nhân. Gọi rằng hiện hành sanh chũng tử, là chũng tử nguyên nhân. Tức một đàng là tiên thiên (chũng tử sanh hiện hành) một đàng là hậu thiên (hiện hành sanh chũng tử).

Như vậy chũng tử cùng hiện hành cùng quan hệ nhân quả nhau, mà kế tục sanh khởi tất cả các pháp.

Vô gián duyên, là chỉ về chỗ không gián đoán của tâm thể. Một niệm vừa diệt, đồng thời vừa khởi ra niệm khác. Niệm trước diệt làm duyên cho niệm sau. Niệm trước niệm sau cùng có cái thể đồng đẳng.

Sở duyên duyên, là cái đối tượng (objet) cho trị giác. Đối tượng trực tiếp gọi là

164