Trang:Phat giao triet hoc.pdf/170

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Trên đây đã chỉ ra chỗ quan hệ giữa thật tại và hiện tượng.

Dưới đây sẽ chỉ ra chỗ quan hệ giữa tâm và vật trong hiện tượng giới.

A-lại-da thức là căn bổn thức của tất cả những hiện tượng. Trong a-lại-da thức lại có chủ quan và khách quan, bởi nên khu biệt ra gọi là tướng phận và kiến phận.

Tướng phận của a-lại-da là ngũ căn của chũng tử. Kiến phận của a-lại-da là cái danh để chỉ rằng nó hay soi được cảnh trước.

Thức thể chuyển biến, đồng thời sanh ra năng duyên và sở duyên. Năng duyên là kiến phận, sở duyên là tướng phận. Thống nhứt hai cái năng duyên và sở duyên thì là làm tự-thể-phận cho a-lại da thức. Tự thể phận cũng gọi là tự chứng phận.

Cái chứng-tri thấy được cái tự thể phận (hay là tự chứng phận) đó, gọi là chứng tự chứng phận.

168