Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/16

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 336 —

lần ra Phú-quốc mà sum hiệp cùng từ mẩu và Vương-Huynh ta mới đặng.

Phụng-Tường lãnh mạng rồi từ giã Công-chúa ra về, bổng có quân thám thinh vào báo rằng:

— Bẩm Công-chúa, có Lê-văn-quang, và Nguyển-danh-Tập đem binh truy tầm Công-chúa, bây giờ đương đóng dinh trại nơi rừng nầy, cách chừng năm dặm.

Công-chúa hỏi: binh nó cả thãy ước chừng bao nhiêu?

— Bẩm Công-chúa, đội quân của Lê-văn-Quang đi tiền đạo ước chừng năm chục người, còn đạo binh của Nguyển-danh-Tập đi sau độ chừng hai trăm quân sỉ.

Công-chúa nghe nói ngẫm nghĩ một hồi, rồi day lại nói với các Quân sỉ rằng:

— Thằng Lê-văn-Quang đã bị ta bắt được một lần, không giết là may, bây giờ hãy còn đem binh rược theo, vậy thì số nó đã muốn chết về tay ta, nên ngày nay đến đây mà nạp mạng, nói rồi Công-chúa liền bảo năm chục quân sỉ đem cung tên ra núp dựa mé rừng, chờ Lê-văn-Quang đi đến, thì bao nhiêu mũi lên sẽ phát ra một lược mà giết nó, còn Công-chúa với hai thế nữ, đem ba chục quân nhơn ra dẩn dụ tướng giặc.

Lê-văn-Quang thấy Công-chúa cởi ngựa ra trận, chĩ có hai ba chục quân nhơn, liền đốc binh kéo tới xáp chiến.

Công-chúa truyền quân vừa đánh vừa chạy thối lui, Lê-văn-Quang thấy Công-chúa chạy trước, thì